Phần 37
Mọi chuyện diễn ra theo đúng những gì tôi dự đoán và đã bày binh bố trận chu toàn. Nhà họ Hứa khi biết được tin đồn hai chị em Yến ở chùa cùng với cô Dung thì đã cử người đi nghe ngóng tình hình. Đêm qua nhà chỉ còn ông anh trưởng yếu đuối bệnh tật ở nhà nên nhà họ đã bị công an đến ép ký giấy ly hôn. Nhưng tên em là cái tên đụng nhau với tôi về thì không cam chịu.

Họ tính rằng sáng nay sẽ cho người đến nhà họ Đào uy hiếp đòi lại người và xé cái tờ giấy đó đi là lại đâu vào đấy. Nhưng cả nhà họ Đào đã không cánh mà bay nên họ lùng sục sục sạo để đi tìm. Đến chân núi hỏi mọi người thì ai cũng nói là có thấy ông cụ và cô gái giống như mô tả đi lên núi. Tới cổng chùa hỏi người bán hàng vàng mã và đồ thờ cúng thì họ cũng nói chắc nịch là mấy người đó vào trong chùa.

Đích thân hai người đứng đầu nhà họ Hứa dẫn hai thằng con cháu là chồng của hai chị em Yến và một vài người nữa định tiến vào chùa đòi người nhưng ngay lập tức có đám côn đồ của anh Hùng ra mặt chặn lại. Họ buộc phải quay về nhưng càng tin chắc vào việc nhà họ Đào trốn trong chùa. Việc bị đuổi khỏi chùa cũng là một sự sỉ nhục đối với nhà họ Hứa, hai ngày nay là hai ngày nhục nhã nhất đối với dòng họ Hứa.

Nếu như vài năm gần đây mới xảy ra chuyện nàng dâu cắt của quý của con trai nhà họ Hứa nhưng họ Hứa phải nín nhịn vì gia thế của các cô con dâu đanh đá ghê gớm và đã cảm thấy bị sỉ nhục ghê gớm rồi. Thì hôm qua việc hai chị em Yến trốn khỏi nhà và nộp đơn ly hôn lại là một cái tát vào sự kiêu hãnh của nhà họ Hứa. Trước đây để đối phó với dân làng nơi đây thì họ chỉ cần đến đám côn đồ mà họ bỏ ít tiền ra thuê hoặc là dựa vào chính quyền khi cụ ông còn là bí thư huyện rồi con trưởng cũng là bí thư thị trấn mới về hưu năm ngoái.

Vậy mà đùng một cái trong một đêm cả hai thế lực đều quay lưng, công an còn đến bắt ép ký đơn ly hôn. Quả đúng là nhà họ Hứa đã có dính líu đến ma túy nên trước những đòn hút máu của Nguyệt tưởng rằng đã hạ gục được họ rồi nhưng vẫn như muối bỏ biển, mà cụ thể là hai người con của ông cụ nhà họ Hứa. Một người thì hiện tại đang đi áp tải lô hàng nhập về, còn một người chính là tên giáp mặt tôi.

Do quen với tên đồng bọn của tên Thủy nên hắn đã gọi đội ngũ hùng hậu những tên nghiện ma túy hay những tên anh chị ở khu Hà Đông, Chúc Sơn tới để đối trọng với đám côn đồ của anh Hùng. Nhưng khi bọn chúng tới thì đám người của anh Hùng theo đúng kế hoạch đã giải tán một nửa, chỉ còn để lại vài người tản mác ẩn nấp ở gần đó mà thôi. Chú Thắng cùng với vài chiến sỹ cảnh sát hình sự cũng ăn mặc thường dân lảng vảng gần đó. Chuyện phá án ma túy này tôi đã đề cập với chú rồi và chú cũng nhận thấy là cơ hội tốt để lập công nên đã báo cáo lãnh đạo huyện và công an thành phố lập chuyên án. Huyện thì chắc chắn thông qua rồi vì bí thư T và chủ tịch Quân đều là người của tôi.

Theo đúng suy đoán của tôi, khi mà không thể dùng tiền để nhờ đám côn đồ của Tuấn Beo vào việc của mình thì bắt buộc nhà họ Hứa sẽ phải nhờ vào mối quan hệ với tên buôn ma túy kia để điều bọn ma túy ở Hà Nội xuống và cả đám côn đồ ở Chúc Sơn gần đây nữa. Khi đó thì bọn chúng sẽ bị lộ diện và công an có thể bắt bọn chúng vì tội gây rối trật tự hay tội gì đại loại thế, sau đó thả họ ra và theo dõi bám sát hành động của họ để điều tra đường dây ma túy. Việc này tất nhiên là có lợi rất lớn với chú Thắng rồi và đối với anh Hùng cũng như Tuấn Beo cũng là chuyện vui vì sẽ loại đi vài người trong đám côn đồ Chúc Sơn để cho hai anh trỗi dậy. Do đó cả 3 đều vui vẻ phối hợp hành động với tôi.

Đám người chú Thắng và cảnh sát hình sự huyện cũng như công an thị trấn của lão Tới mặc dù là thấy đám người của nhà họ Hứa tới gần cổng chùa nhưng không ngăn cản. Một vài cảnh sát hình sự huyện cũng đã nhận ra vài tên cộm cán ở huyện. Những tên còn lại rất lạ càng bổ sung suy đoán. Đám người nhà họ Hứa kéo hùng binh tới nhưng lại không có ai ra ngăn chặn thì lại càng dương dương đắc ý nghĩ rằng đám chuột nhắt kia nhìn thấy các đại ca ở Chúc Sơn đã sợ đến té đái vãi phân ra rồi.

Bọn chúng đập cổng chùa ầm ầm rồi hùng hổ xông vào chùa đòi người. Chú Thắng và lão Tới đều đã gọi thêm quân đến áp sát chùa, sẵn sàng hành động nếu thấy cần thiết. Tôi cũng để cho hai người bạn mà anh Trung gọi tới để đi theo chú Thắng để thử lửa. Mục đích tôi dùng hai người này là cho chuyến hành quân lên núi vào rừng sắp tới mà có thể cũng phải đối phó với đám buôn ma túy có hàng nóng.

Mà hôm nay tôi nói anh Trung gọi họ xuống gấp cũng là để thêm người đối phó với tên buôn ma túy có hàng nóng kia. Tối nay rất có thể tên đó cũng có mặt hoặc nếu không có mặt thì cũng có những tên khác cũng là một dịp để chú Thắng ở đó thay tôi kiểm nghiệm khả năng của họ. Mục đích của tôi chỉ là tạm thời trừ khử đi cái tên buôn ma túy đó, đó mới là mối uy hiếp đối với tôi chứ một khi tên đó đã bị khử rồi thì nhà họ Hứa dù có mạnh đến đâu cũng chỉ như con hổ bị bẻ hết nanh vuốt cũng chỉ như con mèo mà thôi.

Một hai tên trong đám anh Hùng cũng ẩn nấp ở sau chùa và leo vào tường để quan sát vào bên trong, thông báo diễn biến ra bên ngoài để đám chú Thắng ập vào khi cân thiết. Các nhà sư trong chùa thì không thể nào chống cự lại được sự hung hãn của đám côn đồ đó rồi. Bọn chúng khống chế các nhà sư để không cho ai báo tin ra ngoài. Bên ngoài thì bọn chúng cũng để lại 2, 3 người để theo dõi và khống chế mấy người bán hàng ở cửa chùa để không cho những người đó báo công an.

Bọn chúng toàn là những tên giang hồ cộm cán, vào tù ra tội hay những tên buôn bán ma túy nên hành sự kín kẽ. Tất cả đều hoàn hảo chỉ có điều bọn chúng không ngờ là đều nằm trong tính toán của tôi, rơi vào cái bẫy mà tôi đã kỳ công giăng trận. Tôi bày ra trận đồ đó để dụ những con rắn, con chuột nhà họ Hứa chui vào hang, bẫy nhưng lại lợi dụng nó để dụ và ép mấy người phụ nữ nhà họ Đào ra khỏi hang.

Bọn chúng sục sạo tìm kiếm hết mọi ngóc ngách trong chùa không sót chỗ nào nhưng cũng không thể tìm thấy hai chị em Yến. Mà tìm thấy làm sao được vì hai chị em đâu có ở chùa. Bọn chúng phỏng đoán là lần trước kéo đến bị ngăn cản đã bứt mây động rừng, làm cho hai chị em Yến kịp trốn khỏi đây rồi. Hơn nữa hiện tại ở đây chỉ có 5 người phụ nữ thì rất có thể người còn lại là Lệ con gái cô Dung đã dẫn hai chị em Yến đi chỗ khác trốn.

Tên nhà họ Hứa cũng nghĩ thế nhưng hắn nhìn thấy Thục và hai cô gái trẻ thì lập tức hắn thay đổi kế hoạch. Bọn chúng đã nói với sư trụ trì là có hai đứa con dâu nhà họ Hứa đã trốn nhà và bị phát hiện ẩn nấp trong chùa này. Nay bọn chúng tìm không thấy thì không biết nói thế nào với sư trụ trì nên hắn nhanh chóng nghĩ ra kế kim thiền thoát xác.

Chỉ hai cô gái trẻ kia nói là đó là hai đứa con dâu nhà họ và bắt đi. Dù sao thì để sổng hai chị em Yến mà có lại được hai cô gái trẻ kia thì cũng không tệ. Hơn nữa hắn cũng nhìn ra một đại mỹ nhân nên cho rằng ông trời thương hắn, chuyến đi này của hắn thật không uổng, bỏ một đống tiền lớn ra thuê đám giang hồ Chúc Sơn và bọn tội phạm ma túy mà đổi lại được đại mỹ nhân cũng xứng đáng.

Hắn nhận thấy Thục cũng tầm tuổi với Thu nhưng có nét xinh hơn một chút. Từ sau khi gặp mặt Thu hắn đã đem lòng tương tư và muốn chiếm lấy, nhưng bản thân hắn cũng cảm thấy rất khó khăn. Bởi vì thấy tôi và Thu đi vào căn nhà đó ở vị trí đẹp đắc địa, chắc chắn cũng không phải là hạng dân đen nhà nghèo dễ bắt nạt và mua chuộc. Hơn nữa buổi trưa gặp mặt, buổi tối hắn mò đến đã không thấy tăm hơi tông tích của Thu đâu và từ đó đến nay không hề có tung tích.

Nay gặp được mỹ nhân còn đẹp hơn Thu thì tất nhiên là hắn tạm thời quên Thu đi rồi. Đã một vài lần tới chùa vừa để mời thầy về làm lễ, cũng có khi là thuyết phục cô Dung về nhà họ Hứa nên nhà họ Hứa cũng điều tra ra được nhiều tin tức. Biết được hai cô gái trẻ này thì một là trẻ mồ côi, người phụ nữ nào đó chắc lỡ làng mà sau khi sinh xong đem em bé vừa sinh để ở cổng chùa rồi Thục thấy thương mà nhận làm con nuôi.

Một người còn lại thì là con hoang của Lệ với gã đàn ông nào đó. Mang hai cô gái đó đi thì không sợ ai đòi lại vì thân cô thế cô. Hơn nữa bọn chúng cũng có cùng toan tính và suy nghĩ giống tôi, đó là chỉ cần mang 3 người đi thì 3 người còn lại là cô Dung, cô Hạnh, cô Lệ có đi đến công an tố cáo thì bọn chúng lại có cớ để chặn đường mà bắt cóc đem về nhà họ Hứa. Ba người đó thì hiện chỉ có cô Dung là còn có ông cụ nhà họ Đào còn giữ quan hệ nên có mất tích cũng chẳng có ai báo công an cả. Và cũng có thể dùng 3 người bắt được ngày hôm nay để ép Lệ tiết lộ ra nơi ẩn nấp của hai chị em Yến. Như thế thì sẽ một mẻ lưới này mà vợt được hết cá lớn cá bé.

Sau khi đã trơ trẽn chỉ mặt hai cô gái nói là con dâu nhà họ và lại nói Thục là con dâu của ông cụ nhà họ Đào cũng là người xúi giục hai con gái bỏ trốn và cô cũng bỏ trốn khỏi nhà họ Đào. Tiện họ đưa về nhà họ Đào trao trả luôn. Do Tâm con nuôi của Thục khi bị bắt thì hướng về Thục gọi mẹ nuôi kêu cứu nên người nhà họ Hứa có cớ để nói Thục chính là con dâu nhà họ Đào xúi con bỏ trốn.

Ba người còn lại bị đám côn đồ ngăn cản, các nhà sư cũng bị khống chế không thể làm gì được. Bọn họ kéo hai cô gái Mỹ, Tâm và cô Thục đi. Mới đi được vài chục bước thì bất ngờ một đám người cả thường phục và sắc phục trong đó có 6 người được trang bị súng ngắn nhanh chóng ập vào tản ra xung quanh bao vây bọn người kia lại.

– Tất cả đứng im, các người đã bị bao vây. Bỏ vũ khí xuống giơ hai tay lên đầu không chúng tôi bắn.

Trong số bọn người của nhà họ Hứa ở trong chùa thì có khoảng 5, 6 tên đang đứng canh chừng đám nhà sư là nhìn thấy biến cố đám công an xông vào sớm nhất. Trong đó có hai tên phản ứng nhanh nhất và thân thủ cũng nhanh nhất nhanh chóng bỏ trốn trong khi đám còn lại phải mất mấy giây mới định hình được chuyện gì xảy ra.

– Đừng chạy. Đuổi theo mau. Một trong hai người mà anh Trung gọi tới hét to khi thấy có người chạy…
– Đùng… đùng… Hai tiếng súng nổ bắn chỉ thiên lên trời khi thấy có người chạy để cảnh cáo những người còn lại và cả hai tên đang chạy dừng ngay lại nếu không họ sẽ nổ súng trấn áp…

Trong số hai tên bỏ chạy thì một tên chạy ra mép tường rào với ý định nhảy vượt tường chạy trốn. Còn một tên nhanh như cắt chạy về phía tường bên kia để phân tán lực lượng. Nhưng khi thấy thân thủ của người mà anh Trung gọi tới nhanh hơn nhiều thì hắn lập tức ngoặt lại để cho người bạn của anh Trung bị lỡ trớn, hắn chạy ngay lại chỗ mấy người phụ nữ họ Đào đang bị khống chế kia chụp ngay lấy cô Thục mà đưa con dao găm sáng loáng kề vào cổ cô. Tên còn lại cũng không thể chạy thoát trước thân thủ của người bạn anh Trung, hắn cũng rút dao ra để chống trả lại nhưng không ăn thua. Nhanh chóng bị một đòn hộc máu mồm và khống chế.

Đám người còn lại của nhà họ Hứa gọi tới thấy công an còn nhiều hơn cả bọn chúng hơn nữa lại được trang bị súng. Ngay khi nghe tiếng súng nổ là đã không có ý định phản kháng chống đối rồi. Hai nữa là bọn chúng cũng là dân giang hồ lão luyện, nhiều người vào tù ra tội rồi nên cũng bình tĩnh. Bọn chúng biết là hôm nay không gây án mạng, cũng chưa có ẩu đả thương tích gì thì chẳng bị sao cả, cùng lắm bị đưa về đồn tra khảo một hồi rồi thả ra thôi việc gì mà phải kháng cự chống đối. Có thì lấy lý do là trời tối nhận sai người hiểu lầm mà thôi.

– Các ngươi bỏ súng xuống. Tránh ra nếu không tao sẽ giết con này. Tên kia tay phải đã cầm dao sáng loáng kề vào cổ cô Thục đe dọa. Tay trái cũng đã rút ra khẩu súng hoa cải chĩa về đám người công an.
– Tôi khuyên anh hạ vũ khí đầu hàng để hưởng khoan hồng. Anh chạy không thoát đâu.
– Không thoát thì sao, cùng lắm là chết. Nhưng tao chết thì con bé này cũng chết. Tùy chúng mày, nếu chúng mày muốn nó sống thì hạ vũ khí xuống.
– Tất cả hạ súng xuống. Này anh kia thả cô gái ấy ra tôi đảm bảo sẽ để anh đi. Tôi là trưởng đội phó công an huyện đảm bảo với anh điều đó.

Chú Thắng cũng đã thấy nhan sắc đẹp tuyệt của người phụ nữ này. Kết hợp với việc thấy tôi cũng đã nhờ đám anh Hùng đến đây bảo vệ và lại thêm hai tên lạ mặt thân thủ tuyệt vời nữa thì cũng hiểu ra phần nào.

– Chó chết, mày tưởng tao là đứa trẻ lên 3 hay sao mà tin vào những lời mày nói. Tất cả đứng im hết cho tao, hạ súng xuống. Còn nữa gọi người lấy xe máy lên đây cho tao, tao cho chúng mày 10 phút, đừng gọi quân cứu viện vô ích. Tao hôm nay đã xác định chết rồi, chết cũng phải cho có đứa chết theo. Cử một thằng là thằng già kia đi cởi quần áo ra chỉ được mặc áo lót lái xe đưa tao thoát khỏi nơi đây. Nếu chúng mày đuổi theo hai đứa nó sẽ chết cùng tao, còn không thì khi an toàn rồi tao sẽ thả chúng xuống chạy một mình.

Hắn chỉ vào lão Tới bắt lão Tới cởi quần áo dài ra chỉ mặc đồ lót để đảm bảo không dấu vũ khí.

– Được, chúng tôi sẽ làm theo yêu cầu của anh tuyệt đối không được manh động. Các anh em hạ súng xuống và làm theo yêu cầu đó đi.
– Sếp Thắng, sao lại như vậy được. Chúng ta nhiều người như vậy mà chịu thua hắn sao. Một hai viên cảnh sát hình sự có vẻ vẫn không phục vì chú Thắng vừa mới nhảy tót lên huyện. Và của cả lão Tới nữa. Trước đây hai người cùng làm phó và lão Tới có khả năng lên trưởng nhiều hơn thế mà đùng một cái chú Thắng lên trưởng rồi lại nhảy thẳng lên huyện. Giờ nếu theo yêu cầu của tên kia thì tính mạng của lão Tới lại cũng nguy hiểm.
– Tôi là người chỉ huy hay là cậu là người chỉ huy. Hắn ta đang đe dọa tính mạng của nhân dân đó. Nhiệm vụ của cảnh sát chúng ta là bảo vệ giữ gìn an ninh trật tự, tính mạng tài sản của nhân dân. Đó là mệnh lệnh của tôi, tôi chịu trách nhiệm.

Tên đó cứ thế dí dao kề vào cổ cô Thục, tay cầm súng ôm lấy bụng cô chĩa nòng súng vào đám người chú Thắng và cứ thế đi giật lùi về phía cổng chính. Tiếng mấy người phụ nữ la hét khóc lóc khi thấy cô Thục bị khống chế, cô Thục cũng hoảng loạn khóc lóc xin tha. Rồi như phát hiện ra một biến cố gì đó, người bạn của anh Trung lại thì thầm vào tai chú Thắng và chú Thắng đã giao lại khẩu súng ngắn cho anh ta.

Biến cố mà anh bạn của anh Trung nhìn thấy trước tiên và đã xin mượn khẩu súng của chú Thắng để xử lý tình huống đó chính là đã nhìn thấy cô Lệ đang nấp ở sau cột cổng chùa trên tay cũng là con dao nhọn lấp ló ra ngoài. Chiều nay tôi tặng Mỹ và Tâm mỗi người một chiếc iphone nên hai cô bé thích thú chơi game và tải game dẫn đến hết tiền.

Đến chiều tối tôi lại nhờ nhà sư gửi cho cô Dung chiếc điện thoại mà tôi đã cóp đoạn video của bác Dũng vào đó. Cô Dung chưa tiếp cận với điện thoại nên nhờ cháu gái mở dùm và hai cô bé lại tranh thủ mượn để chơi trò chơi đến hết tiền thì mới lần mò điện thoại và phát hiện đoạn video để bà xem. Xem xong đoạn video thì cô Dung xúc động và muốn hỏi tôi thêm về mộng lang nhưng tất cả điện thoại đều hết tiền.

Cô Lệ xuống dưới chân núi mua. Do ngôi chùa nằm ở lưng chừng núi và núi cũng không cao lắm nên chùa xuống chân núi cũng chỉ tầm hơn 50m. Mặc dù vậy trời tối và vắng vẻ nên cô Lệ vẫn dắt thêm con dao gọt hoa quả để phòng thân. Cô vừa xuống tới chân núi thì đám người nhà họ Hứa đi lên do đó không giáp mặt nhau và cô cũng chỉ trở lên núi sau nhà họ Hứa có một chút mà thôi.

Gần tới cổng chùa thì cô nghe thấy tiếng nổ chói tai nên vội vã chạy nhanh vào chùa. Lúc này thì mấy công an ở ngoài nghe thấy tiếng nổ cũng áp giải mấy tên nhà họ Hứa canh gác ở ngoài vào trong chùa. Rất may là cô bị đám người của anh Hùng chặn lại trước cổng chùa và nói cho cô chuyện bên trong khuyên cô từ từ hãy vào. Ngay sau đó là biến cố tên kia cầm dao dí vào cổ uy hiếp cô Thục và lùi dần về phía cổng.

– Cẩn thận đằng sau.
– Đại ca cẩn thận. Tiếng tên đàn em cùng bỏ chạy với tên kia cất lên cảnh báo. Hắn phát hiện ra nguy cơ và nhân lúc mọi người không cảnh giác đã chạy nhanh về phía cổng vừa để cảnh báo đại ca mà cũng vừa có ý khống chế Lệ để bỏ trốn như đại ca…
– Á…
– Đùng… đùng… đùng… 3 tiếng súng dồn dập vang lên…
– Ối… huhu… trời ơi…
– Á… hự…
– Cho mày chết này con đĩ.

Tất cả diễn ra trong vòng vài giây ngắn ngủi.

Đầu tiên là Lệ bất ngờ ở đằng sau cầm con dao lăm lăm trên tay run sợ không dám ra tay. Nhưng rồi hai tiếng gọi cảnh báo đã khiến Lệ bừng tỉnh và lấy hết dũng khí đâm con dao vào lưng của tên kia khiến cho hắn hét lên. Gần như ngay đồng thời, người bạn của anh Trung đã giơ khẩu súng lên và ngắm bắn chính xác vào cổ tay đang cầm dao kề cổ uy hiếp cô Thục.

Viên đạn đi chính xác vào cổ tay tên đó xuyên qua cổ tay ghim vào bả vai. Cô Thục nghe tiếng súng nổ và cũng cảm nhận được làn gió buốt lạnh theo viên đạn truyền tới nên theo phản xạ cũng vội vàng bỏ chạy sang bên trái để tránh viên đạn. Tay trái của tên kia đang cầm khẩu súng hoa cải ôm giữ ngay bụng cô Thục và hướng về phía đám người công an.

Nay bất ngờ bị một nhát dao đâm vào lưng đau buốt, cô Thục lại vùng bỏ chạy và chỉ chưa đầy 1 giây sau thì viên đạn xuyên cổ tay ghim vào vai càng làm hắn đau đớn. Cô Thục chạy về bên trái thì cũng đẩy tay hắn về bên trái, khi bị đâm thì theo phản xạ hắn cũng bóp cò khẩu súng của mình. Khéo làm sao viên đạn lại găm vào bụng của tên đàn em đang chạy tới.

Sau khi bị đâm trúng 1 dao, trúng một phát đạn vào người, hắn biết mình khó sống lại thấy viên đạn đầu bắn trúng người bên mình nên hắn lại chĩa súng vào người cô Thục là người gần hắn nhất để bóp cò thì lúc này anh bạn của anh Trung cũng lại nổ phát súng thứ 2 và lần này cũng trúng khủy tay của hắn khiến khẩu súng của hắn rơi xuống đất.

– Gọi xe cứu thương. Áp giải bọn chúng đi bệnh viện và canh chừng ở bệnh viện. Bọn chúng là tội phạm đặc biệt nguy hiểm. Những người còn lại áp giải hết về huyện để điều tra.
– Dạ thưa sếp xin hỏi chúng tôi phạm tội gì mà bị bắt và điều tra ạ.
– Còn không phạm tội gì ư. Các người gây rối trật tự công cộng, bắt giữ người trái pháp luật. Chúng tôi đã nhận được tố cáo của quần chúng nhân dân mới tới đây. Các người bắt giữ trái phép 3 người phụ nữ này, lại còn uy hiếp bắt giữ các nhà sư ở đây là không phạm tội sao?
– Anh em lục soát kỹ trên người hai tên kia xem chúng còn cất giấu vũ khí không, cả đám người này nữa. Chú Thắng tiếp tục ra lệnh.
– Thưa sếp, chúng tôi tới đây là theo lời xúi giục và chủ mưu của tên kia. Hắn là đầu não của vụ này. Hắn nói là đến đây để đưa hai cô con dâu trốn khỏi nhà hắn về.
– Ấy sếp Thắng, sếp Tới. Lâu lắm rồi mới được gặp hai sếp. Được biết sếp mới được thăng chức vù vù tiểu đệ cũng rất mừng cho các sếp. Vậy mà có lẽ các sếp lại quên mất tiểu đệ rồi, không thấy mời tiểu đệ đến tiệc mừng gì cả. Hôm nay mới được gặp các sếp ở đây để gửi lời chúc mừng. Ấy dạ thưa hai sếp, em nghĩ chắc là có sự hiểu lầm và lầm lẫn ở đây thôi ạ. Hôm nay em chỉ qua chùa cầu an và có nhã ý muốn mời sư ở chùa bố trí thời gian thích hợp để làm lễ vu lan cho gia đình. Các sếp biết rồi đấy, sắp tới mùa lễ vu lan mà ngôi chùa này có tiếng nên em phải qua hẹn từ sớm. Không có chuyện em đến bắt người đâu ạ, oan cho em quá. Các sếp cũng biết rồi đấy nhà họ Hứa chúng em 3 đời là quan thanh liêm trung chính, gia đạo nghiêm minh.
– Thưa sếp, tìm thấy bột trắng trong người cả hai tên, nghi là ma túy thưa sếp. Trong người tên này khối lượng khá lớn thảo nào ma hắn lại manh động như vậy.
– Tốt, tốt lắm. Các cậu gọi điện báo cho bộ phận kỹ thuật hình sự tới giám định. Chúng ta lập được công lớn rồi. Sao các anh còn gì để nói nữa không, tang chứng vật chứng nhân chứng đủ cả rồi. Đưa hết về đồn giam giữ lấy lời khai cho tôi.
– Sếp ơi, oan cho chúng tôi quá. Chúng tôi hoàn toàn không liên quan đến ma túy trên người tên đó. Còn chính hắn là chủ mưu của vụ này.
– Giải thích trình bày lên phường. Tôi tạm thời tin tưởng anh ta. Anh ta là Hứa Bảo Tuân, là người gia tộc họ Hứa mấy đời làm quan thanh liêm và có công với cách mạng. Các anh yên tâm, các anh về đồn khai báo thành khẩn rõ ràng chúng tôi sẽ điều tra kết hợp với lời khai của nhân chứng và bị hại, nếu quả thật là anh ta có tội thì anh ta không thoát được đâu.
– Đây là chùa thiêng, cần sự thanh tịnh. Nãy giờ chúng ta đã làm huyên náo thậm chí còn làm đổ máu tại chùa rồi. Hãy nhanh dẫn giải mọi người khỏi đây để trả lại sự yên tĩnh cho chùa.
– Mô phật… mô phật… thiện tai thiện tai, cảm ơn thí chủ đã có lòng chiếu cố.

Trong lúc công an lục soát người của hai tên tội phạm và chú Thắng nói chuyện với đám côn đồ cùng người nhà họ Hứa thì mấy người nhà họ Đào cũng chạy lại hỏi han xem cô Thục bị làm sao không. Cô Thục thì cũng đi lại chỗ anh Chiến – người bạn của anh Trung, người còn lại tên Lợi để nói lời cảm ơn.

– Cảm ơn anh đã cứu giúp cho tôi thoát khỏi tay hắn. Không biết anh tên gì để tôi còn biết tên ân nhân và không biết báo đáp anh thế nào…
– Cứ gọi tôi là Chiến là được rồi. Còn chuyện báo đáp thì tôi không cần đâu, tôi lầm theo nhiệm vụ mà thôi…
– Tôi biết anh là cảnh sát, nhưng quả thực là anh rất dũng cảm lăn xả để cứu tôi. Nếu không có anh thì tôi…
– Tôi không phải là cảnh sát, tôi chỉ là dân thường mà thôi. Tôi làm theo nhiệm vụ. Người cứu cô như vậy có thể nói là không phải là tôi. Có người thuê tôi làm việc này cô hiểu chứ.
– Anh không phải là cảnh sát ư. Thế mà em còn thấy anh còn giỏi hơn cảnh sát nữa. Anh nói là có người thuê anh vậy là ai vậy…
– Tôi đúng là không phải cảnh sát. Cả cậu kia nữa. Chúng tôi đều do một người thuê, cậu ta còn khá trẻ tên Long. Tôi chỉ có thể nói vậy thôi, hiện giờ cô đã được an toàn ngoài kia còn có vài ba người nữa cũng đến để bảo vệ cô, có việc gì cô cứ tìm họ. Thôi chào cô tôi phải đi rồi.

Cô Thục cả đời hơn 30 tuổi chỉ có ở trong chùa, chỉ tiếp xúc với nhà sư và nữ nhân chưa từng biết tới tình cảm nam nữ. Đến hôm nay gặp hoàn cảnh đối diện với sống chết lại có người đàn ông rắn rỏi khỏe mạnh cứu mình, anh hùng cứu mỹ nhân nên từ trong lòng đã xuất hiện tình yêu nam nữ với người anh hùng đã cứu mình. Những cử chỉ hành động của cô bị lọt vào cặp mắt tinh ranh của hai cô bé cũng đến tuổi yêu và tiếp xúc với thế giới bên ngoài qua việc được đi học.

Khi mà hai cô bé Mỹ và Tâm trốn ra khỏi chùa và bị Thục phát hiện thì lúc đầu hai cô bé nói mình cũng chỉ là con nuôi của cô mà thôi và cô cũng chỉ là con nuôi chứ không phải con ruột của bà Hạnh để thuyết phục cô cùng trốn đi. Sau đó hai cô bé còn nói đám người hôm nay tới đây với mục đích chính là bắt 3 người đi, mà cái kẻ chủ mưu của việc này là Hứa Bảo Tuân kia lại không bị bắt.

Nếu mà 3 người mà không nhanh chân trốn khỏi chùa thì biết đâu ngày mai ông ta lại thuê người quay lại bắt đem đi thì sao. Hai cô bé lại nói là tới chỗ chị em Yến an toàn, có thể là người tên Chiến kia đang bảo vệ cho hai chị em Yến và cái người tên Long là tôi chính là người đứng ra thuê họ bảo vệ cho hai chị em Yến và cả mấy người vừa rồi nữa.

Hai cô bé hứa hẹn sẽ chiều tôi thật tốt để tôi hài lòng rồi nói giúp vào với tôi để cho cô Thục nên duyên với tay Chiến kia. Hơn nữa việc chuyển đến ở cùng chị em Yến vừa được gần gũi tay Chiến mà lại được anh ta bảo vệ. Cô Thục thấy mọi lời của hai cô bé đều có ý đúng, chỉ sợ là ngày mai họ lại tới không có ai giúp nữa thì không biết làm sao nên trốn khỏi chùa cùng hai cô bé. Đám người của anh Hùng đã đợi sẵn ở ngoài và đưa đến chỗ của Yến.

Trong khi đó thì chú Thắng đã được tôi trao đổi cụ thể từ trước là tên nhà họ Hứa này rất có thể liên quan đến đường dây ma túy lớn. Cần phải thả hắn ra để giăng lưới bắt hắn về tội buôn bán ma túy và đánh bạc, chỉ cần tạm thời bẻ nanh vuốt của hắn là được rồi. Nhưng cũng không được làm cho hắn nghi ngờ, phải vòi vĩnh của hắn ít tiền để cho hắn không sinh nghi tại sao lại thả hắn dễ dàng, và thứ hai nữa là cũng qua đó để thử cái độ nông sâu túi tiền của hắn xem hắn có đích thị là liên quan ma túy không?

– Anh Tuân này, tôi biết anh chính là chủ mưu hôm nay nhưng vẫn cứ cố che đậy chống đỡ cho anh. Mấy tay hình sự huyện kia thì có thể không biết chứ tôi và các công an viên thị trấn thì có ai lạ gì mối quan hệ giữa nhà anh và nhà Đào đâu. Chỉ là trước kia tôi làm công an thị trấn, anh nhà khi đó làm bí thư đã nâng đỡ tôi nhiều nên tôi biết ơn và báo đáp. Tôi sẽ cố gắng để các nhà sư và nhân chứng vật chứng thay đổi lời khai có lợi cho anh. Cố gắng để ép mấy cái tên côn đồ anh thuê khai khác đi hay làm cho mọi người không tin vào lời khai của chúng. Việc này khó hơn nhiều vì anh biết rồi đấy, tôi mới chân ướt chân ráo lên huyện. Việc này e rằng cũng tốn kém một chút. Còn nữa anh cũng thấy mấy tay hình sự kia không phục tôi ra mặt đó, nên sau ngày hôm nay anh không được lên chùa này làm càn nữa. Bọn chúng sẽ mai phục và bắt anh rồi chứng minh là tôi bao che cho anh hoặc phán đoán cảm tính để lọt tội phạm, lúc đó e rằng không ai cứu được anh nữa đâu. Anh yên tâm, sau vụ náo loạn hôm nay ở chùa, tôi nghĩ thế nào chùa cũng đuổi mấy người họ ra ngoài, khi đó thì anh có đất dụng võ mà.
– Anh Thắng, thật không ngờ anh đúng là tri kỷ của tôi, e rằng trên đời này người hiểu tôi chỉ có mình anh Thắng mà thôi. Không ngờ là anh lại hào hiệp trượng nghĩa như vậy, anh yên tâm tôi sẽ không để anh thiệt đâu. Ngày mai tôi sẽ có chút quà mọn biếu anh để tỏ lòng cảm ơn. Cũng có chút để anh lo lót hộ.
– Anh khách sáo rồi, tôi giúp anh vốn là việc nên làm mà thôi. Chuyện này cũng không có gì to tát để nhọc lòng lắm đâu mà nghĩ đến chuyện thụ lộc.

Còn về phần hai người Chiến và Lợi là bạn của anh Trung thì ngay buổi tối sau khi có thông báo về việc xử lý cái tên có ý định làm hại Quỳnh thì tôi đã điều An và Nguyệt đến để cho hai người vui vẻ rồi. Đến sau lại có tin vui báo về thì tôi lại điều thêm hai cô giáo là Huyền và Thanh Trúc tới.

… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm loạn luân – Quyển 2 tại nguồn: https://truyen321.info/cuc-pham-loan-luan-quyen-2/

Tối hôm qua sau khi nhận được tin vui báo về thì tôi đang làm tình cùng với các bà vợ nên không có thời gian hỏi kỹ chi tiết. Tôi chỉ kịp điện thoại cho Nguyệt kêu đón người mà Lan hay nhờ để làm bùa xuống đây luôn. Do hiện tại đã phát sinh thêm hai chị em Yến và cả mỹ nhân kia nữa. Ba người họ khi đã về chỗ Yến rồi thì tôi sẽ bảo Nga bí mật cắt tóc và cắt lông lồn để cho tôi đưa cho thầy làm bùa, để họ mãi mãi thuộc về tôi chỉ một mình tôi. Giờ đây buổi sáng sau khi tập thể dục chống đẩy và hít đất ở trong phòng với các bà vợ thì tôi ra nằm trên ghế đi văng cạnh bể bơi để Mận và Loan mút của tôi, tôi gọi điện cho chú Thắng để cập nhật tình hình và chú kể lại với tôi chuyện tối qua.

Sau khi nghe chú Thắng kể lại hết câu chuyện xảy ra tại chùa vào tối qua thì tôi hai mắt lim dim tận hưởng kỹ nghệ của Mận do chính tay tôi đào tạo và lại nghĩ ra một kế gọi là nhất tiễn hạ song điêu. Vừa nhắm vào nhà họ Hứa, cho họ ăn bánh vẽ và mất tiền mà cái chính là con đường để chiếm được cô Dung lại rút ngắn đi một đoạn. Theo như lời kể thì Lệ là người ở phía sau đâm một nhát dao vào người cái tên uy hiếp Thục.

Không biết tình trạng sống chết của tên đó thế nào nhưng mà tôi có thể nhờ chú Thắng can thiệp dọa bắt và bắt Lệ vì tội giết người. Khi đó thì tôi sẽ đứng ra làm anh hùng cứu mỹ nhân và có được cả 2 mẹ con. Cô Dung chỉ có mình Lệ là người con duy nhất lại là con với mộng lang nên càng coi như là báu vật. Khi Lệ bị ngồi tù thì tôi cũng để cho bác Dũng hay bác Thắng đến thuyết phục cô Dung rằng tôi là người duy nhất có thể cứu Lệ. Khi đó việc cô vì con mà cũng vì mộng lang của mình mà chấp nhận hy sinh làm chuyện đó với tôi là dễ xảy ra. Thêm nữa là khi Lệ bị bắt rồi thì xác suất hai người cô Dung và cô Hạnh rời chùa cũng là rất cao.

Con chim điêu thứ hai mà mũi tiễn của tôi nhắm tới là chơi khăm nhà họ Hứa. Khi đó thì vẫn lại nhờ miệng lưỡi và tài thuyết khách của chú Thắng rồi. Khi tên Tuân của nhà họ Hứa đến biếu quà và tiền để chú Thắng cho qua vụ tối qua thì chú Thắng lại úp úp mở mở chuyện sẽ khởi tố vụ án giết người của Lệ. Chắc chắn là cô Dung sẽ tìm tới để van xin cho con gái vì chỉ có mỗi người con.

Khi đó chú sẽ nói là muốn không bị khởi tố thì người nhà tên kia phải rút đơn kiện không truy cứu nữa và cũng phải bồi thường tiền cho người bị hại. Cô Dung chắc chắn là không có tiền rồi và nếu như không muốn con gái ngồi tù 15 đến 20 năm thì e rằng chỉ còn cách cầu cạnh nhà họ Hứa. Nếu như khi đó nhà họ Hứa mà chịu đứng ra dùng quan hệ của mình với bị hại và bồi thường tiên để họ rút đơn e rằng mục đích rước cô Dung về cho ông cụ nhà họ Hứa cũng đạt được. Chú Thắng cũng nhân cơ hội đó mà tỏ ra cố gắng giúp đỡ và muốn hỏi lấy con gái cô Dung. Chú vừa mới bị vợ phản bội. E rằng khi nghe được kế hoạch đó thì tên Tuân kia lại chẳng nhảy lên vui sướng và ăn mừng cũng như sẵn sàng chi thêm tiền để thực hiện nó.

Sáng nay tôi có nhiều kế hoạch phải thực hiện và nhất là còn có mỹ nhân tiên nữ họ Đào kia sẵn sàng để tôi chiếm lấy hôm nay nên tôi cũng tiết kiệm tinh binh. Đêm qua Lan đã kiểm tra sổ kinh nguyệt của đàn bà con gái trong nhà và tôi đã chọn được 4 cái tên thích hợp đi theo tôi để thực hiện kế hoạch phối giống với chú Hiếu – người đàn ông họ Đào. Tất nhiên là phối giống gián tiếp rồi, tức là tôi lưu trữ tinh dịch của chú trong bao cao su, ngay lập tức hút nó vào xilanh và bơm vào cơ thể mấy người phụ nữ mà tôi chọn đem theo. Bốn người đó là Thơm, Hường, Lương và Sửu. Do xe chỉ có 7 chỗ nên ngoài 4 người và anh Trung lái xe chỉ còn lại hai người nữa, tôi chỉ có thể đem theo một người đó là Thu. Quỳnh thì đi làm sớm nên đi cùng xe với Hằng để Hằng đưa đi. Mận nay không được đi nên bù đắp bằng việc bú mút cho tôi ở cạnh bể bơi trong khi tôi gọi nói chuyện với chú Thắng.

Đêm qua ba người Mỹ, Tâm, Thục tới chỗ của Yến khi đó Nga và cả Xuân nữa cũng đang tích cực dạy cho 4 người nhà họ Đào cách mút dương vật của đàn ông như thế nào. Xuân cũng chỉ dạy và nói dăm ba câu phụ họa mà thôi, mục đích chính vẫn cứ là học ké và quan trọng hơn là muốn Nga liếm lồn cho mình. Nga biết Xuân là mẹ yêu của Quỳnh và cũng đã mang thai với tôi, việc liếm lồn Nga cũng đã làm đã quen rồi nên cũng không từ chối và nhân tiện cũng dạy luôn cho đám đàn bà mới này công việc nhập gia tùy tục để bước vào làm người nhà họ Hoàng.

Như thế thì Xuân cũng phải liếm lồn lại cho Nga cũng giúp Nga giải tỏa phần nào. Sáng mai hơn 10h mới phải tới nhà hàng trong khi hơn 8h tôi đã đến đây rồi. Nhìn quanh thì ở đây chỉ có Xuân với Ngân là có thể mà thôi, mai có thêm Thu nữa nhưng mà cả Xuân và Thu đều có thai không làm lâu được mà tôi thì Nga không lạ rồi. Như vậy nếu làm tốt sáng mai sẽ có thưởng, Nga lại cũng đang muốn có con với tôi và được đích thân Lan ân chuẩn.

Ngay khi tôi nhận được tin báo của Yến về 3 người mới tới thì lập tức Nga cũng nhận được 2 đạo mật chỉ. Đạo mật chỉ thứ nhất yêu cầu Nga phải cấp tốc dạy cho bọn họ mút buồi thật tốt, đặc biệt là hai cô bé Mỹ và Tâm. Có thể dạy đến gần sáng cũng được và có thể hứa với các cô bé đáp ứng bất kỳ điều gì các cô thích nếu học tốt mà Nga cảm thấy ưng.

Đạo mật chỉ thứ 2 chính là việc yêu cầu Nga cắt tỉa lông lồn và tóc cho toàn bộ. Yến và Anh đã chứng kiến tôi địt Quỳnh, Thu, Xuân và Mận nữa đều thấy tất cả lông lồn đều được cắt tỉa gọn gàng và Quỳnh đã nói cho Yến biết là đàn bà của tôi đều phải vậy cả. Nay được yêu cầu cắt tỉa lông lồn thì lại càng hoan hỉ vì như vậy đồng nghĩa với việc sắp được chính thức là đàn bà của tôi. Có hai người xung phong đầu tiên thì việc làm cho những người khác cũng trở lên thuận lợi hơn.

Nhà chỉ có hai cái giường ở hai bên nên là mỗi giường sẽ phải ngủ 4 người, có giường ngủ 5 người nên 4 người lớn tuổi ngủ với nhau Nga, Ngân, Thục, Xuân. Hai chị em Yến, Diệu cùng với Mỹ và Tâm ngủ cùng nhau. Đêm qua Nga dạy cho Mỹ và Tâm đến nửa đêm, hai chị em Yến cũng không chịu ngủ mà học theo. Phụ nữ gần tuổi nhau thì lại thích tâm sự buôn chuyện với nhau và hai người Mỹ, Tâm lại kể qua cho Yến chuyện anh hùng cứu mỹ nhân tối nay và lại nói Yến nói với tôi để cho cô Thục yêu tên Chiến kia.

Sáng sớm thì Yến đã nhắn tin buôn với Quỳnh và Quỳnh thì cũng nói lại với tôi rồi. Tôi chỉ cười với sự ngây thơ của các cô bé mà thôi. Lông lồn và tóc của mọi người được cắt hôm qua, sáng nay sẽ được đưa qua cho thầy để làm bùa phép. Sáng sớm thì hai người Chiến Lợi với đám người của anh Hùng cũng đã được tôi huy động để làm trại địt dã chiến ngay tại vườn cạnh ao ngoài trời. Lều bạt thì là lều dạng cắm trại mua cũng sẵn. Vấn đề còn lại chỉ là san bằng đất để dựng lán trại, tạo mặt phẳng để đặt đệm xuống đó. Tôi cũng nói với anh Trung chuyện cô Thục thích Chiến và anh Trung tự biết phải làm gì, tên Chiến kia cũng tự tìm ra câu trả lời thích đáng với cô Thục.

Nơi đầu tiên tôi tới dĩ nhiên là căn nhà của Nguyệt để nhìn mặt mỹ nhân rồi và cũng là để thả cho Thu và 4 người phụ nữ kia xuống đây. Thị sát qua loa việc chuẩn bị lán trại một chút thì tôi lại vào nhà để ngắm người đẹp. Tôi cũng không vội vã xuồng xã quá vội vì biết rằng chỉ mấy tiếng nữa thôi tôi sẽ chiếm đoạt cơ thể ngọc ngà đó. Trái lại thì hai chị em Yến lại rất vô vập với tôi chăm sóc tôi chu đáo, đấm lưng đấm vai cho tôi.

Ngồi ngắm người đẹp một chút thì tôi cũng lấy điện thoại ra gọi cho ông giám đốc trại giam. Ông cụ nhà họ Đào thấy vậy thì hiểu ý liền giục con dâu là cô Ngân. Ngân cũng biết việc mình cần làm, quỳ xuống và cởi quần của tôi ngậm vào mà mút. Ông giám đốc khi nghe tôi nói về việc đưa chú Hiếu ra khỏi trại giam thì cũng e ngại và rụt rè.

Nhưng khi nghe tôi nói là có thể đưa một người cháu của chú Hiếu hình dạng giống chú Hiếu vào thay trong một ngày rồi chiều tối lại đưa chú Hiếu trở lại nhà tù thì sẽ không có vấn đề gì cả. Hơn nữa nếu tới chỗ tôi tôi đã chuẩn bị kỹ phần quà hậu hĩnh và xứng đáng để trao đổi lại thì ông ta cũng đồng ý. Kết thúc cuộc gọi thì chú Thắng cũng điện cho tôi, và tôi đứng lên chuẩn bị ra xe rời đi.

Tôi và chú Thắng đi qua bệnh viện để thăm anh Vinh, sau buổi liên hoan lên chức của chú Thắng thì anh Vinh trên đường về nhà gặp tai nạn. Và cái chức năng đàn ông đã không thể còn duy trì được nữa rồi. Tôi tới đây một phần là để thăm anh Vinh nhưng mà cái chính là để gặp em vợ của anh cũng là người mà tôi định mai mối gá nghĩa cho chú Hiếu.

Tôi và chú Thắng trên đường đi cũng bàn chi tiết hơn về cách thức đối phó với nhà họ Hứa. Cũng bàn về cách thức để hỗ trợ và giúp đỡ cho anh Vinh. Anh Vinh đang muốn cho đứa cháu vào làm cùng và muốn chú Thắng nâng đỡ. Thêm nữa là tôi cũng đang muốn và khích lệ chú Thắng phá án và lập thêm công để vững chắc ghế ở huyện, sau đó thì có thể đưa vợ của anh Vinh vào làm văn phòng ở huyện để có thể thường xuyên thay anh Vinh chăm sóc cho vợ của anh ấy. Tôi biết chú Thắng thích ngủ với gái trẻ và cũng thích vợ nhân viên, đằng nào thì chức năng đàn ông của anh Vinh đã không còn cũng không quá áy náy.

Vào nói chuyện thăm hỏi động viên anh Vinh một lúc thì chú Thắng cũng có việc ra về.

– Long ah, Anh… anh hỏng rồi… huhuhu… chú phải giúp anh mới được. Anh biết chỉ có chú mới giúp được anh thôi.
– Thôi anh đừng buồn. Chuyện đó là chuyện không ai mong muốn, không may lại xảy đến. Em và mọi người đều quý anh và sẽ hết sức giúp đỡ anh mà.
– Không, việc khác thì anh không nói, việc này thì anh chỉ nhờ chú được thôi.
– Việc gì vậy anh. Sao lại chỉ có em mới giúp được.
– Thì cái này của anh… cái này của anh… huhu… mất rồi… vợ anh… vợ anh… anh không muốn mất cô ấy, còn… còn có hai đứa con nữa… một đứa đang trong bụng cô ấy… Chú hãy giúp anh, anh biết chú khỏe chuyện đó. Anh cũng nói chuyện với vợ rồi, cô ấy cũng đồng ý rồi. Cô ấy đang mang thai và nhu cầu chuyện đó cao mà anh thì…
– Chuyện này… chuyện này sao em có thể giúp anh được chứ. Anh cũng biết rồi mà, em có nhiều quá rồi… với lại em coi anh như là anh của mình.
– Anh biết là chú có nhiều nhưng thêm một người nữa cũng đâu có sao. Vả lại chỉ là thời vụ thôi mà. Anh biết chú mày cũng đã giúp anh Thắng ngủ với chị Mận, cô ấy cũng đâu có kém chị Mận đâu.
– Long ah, chị đã được nghe anh Vinh nói nhiều về em rồi. Em không muốn là chê chị đúng không? Chê chị không được như chị Mận.
– Long ah, xin chú hãy giúp anh đi, anh cầu xin chú. Nếu chú không giúp anh thì vợ anh nó cũng đi ngủ với thằng khác, anh chấp nhận chuyện đó rồi. Tệ hơn nữa cô ấy có thể ly hôn anh để đường đường chính chính ăn nằm với người đàn ông khác để đỡ bị mang tiếng. Khi đó thì cuộc đời anh vô nghĩa, anh chết đi còn hơn. Mong chú giúp anh.
– Anh đã nói vậy thì thôi được rồi em sẽ cố. Nhưng em nói trước là mỗi tuần chỉ một hoặc tối đa là 2 lần thôi. Em không giúp hơn được.
– Uhm, vậy cũng là tốt rồi, cảm ơn chú.
– Chị kia là chị nào đấy anh.
– Mải nói chuyện quên không giới thiệu. Chị tên Tuyền là vợ anh Vinh, còn đây là em gái chị tên là Xuyến. Cũng nhiều lần bảo với anh Vinh nói với cậu để cậu xem là có anh nào thì giới thiệu cho con cái Xuyến, nó ly hôn chồng mấy năm rồi. Nghe nói bên cạnh cậu có anh đẹp trai menly lắm. Với lại cũng nhờ cậu xem có vị trí nào nó có thể làm được thì xin cho nó cái chân tạp dịch.
– Anh có biết nhà họ Đào chứ. Nghe nói một người nhà họ Đào tên Hiếu là anh rể của chị nhà có đúng không ạ.
– Đúng vậy đó, sao cậu biết chuyện đó. Chị Huyền của chị chính là vợ của anh Hiếu nhưng chị vắn số và anh cũng vào tù ra tội hơn chục năm nay rồi.
– Chị ah, là chị nói đó nha, nhưng mà đâu phải là lời chị Xuyến nói, biết đâu chị ấy có đối tượng nào rồi thì sao. Còn em thì em cũng có một người để giới thiệu với chị và cũng có thể xin việc cho chị nhưng không biết chị ấy có đồng ý không?
– Tôi… tôi… chị đâu có… già rồi… lại còn xấu và nghèo, lại đã từng qua một lần đò, có con riêng ai mà thèm chị chứ… ế mấy năm nay rồi.
– Chỉ sợ em giới thiệu người này thì chị lại chê người đó già thôi.
– Ai vậy cậu nói đi, cậu xem kìa cậu thật là biết cách làm cho người ta hồi hộp đón nhận tin vui mà. Cậu nhìn cái Xuyến tim nó đang muốn nhảy ra ngoài kìa.
– Người này là người quen của các chị đây. Đã từng rất đẹp trai và được bao cô gái mơ mộng. Và sắp tới cũng sẽ lấy lại phong độ thôi.
– Người quen ư, cậu cứ úp úp mở mở thế, các chị đoán không ra đâu? Ai vậy cậu nói luôn đi…
– Đó chính là chú Hiếu, người họ Đào anh rể của các chị đó.
– Cậu đừng có nói đùa nữa đi mà. Anh ấy… anh ấy đã ngồi tù hơn chục năm rồi, cũng còn mấy năm nữa mới mãn hạn tù cơ. Mà cho dù anh ấy đã được ra tù thì cũng… cũng đâu thể chứ. Nhà họ Đào bây giờ… cái Xuyến nó là mẹ đơn thân, còn nuôi con riêng nó cần chỗ dựa vững chắc cho mẹ con nó.
– Không, em không đùa, em đang rất nghiêm túc đó. Đúng là chú ấy đã ngồi tù hơn chục năm nhưng như vậy cũng là quá đủ rồi, pháp luật có chính sách khoan hồng mà ra sớm so với kỳ hạn là bình thường. Em chỉ hỏi chị là nếu bây giờ chú ấy được ra tù, lấy lại phong độ vẻ đẹp trai của người nhà họ Đào, nhà cửa đàng hoàng đủ để làm chỗ dựa cho chị, cho con của chị và chăm lo cho cả con chung của hai người sau này nữa. Chị cũng có công việc tốt, vậy thì chị có chịu làm vợ chú ấy không thôi. Chị chỉ cần trả lời có hay không?
– Nếu mà như… như vậy thì chị đồng ý.
– Tốt, cứ thống nhất như thế. Thế bây giờ em đưa chị đi gặp chú ấy và làm vợ chú ấy luôn thì chị sẵn sàng chưa?
– Ngay… ngay bây giờ sao? Đâu… đâu có thể nào… anh ấy mà về thì nhất định sẽ ghé qua nhà chị chứ. Vả lại… vả lại hôm qua nhà họ Đào không hiểu có chuyện gì mà cả nhà biến mất bí ẩn, không có ai ở nhà cả.
– Này cậu Long, sao cậu lại rõ về anh ấy thế. Ah, phải rồi, hiểu rồi có thể lắm. Cậu đã nhìn trúng con bé Diệu rồi có phải không? Chỉ có thể là như vậy mà thôi.
– Thôi không dài dòng nữa, để cho anh ấy nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Chị ở lại chăm sóc cho anh ấy, còn chị theo em đi gặp chồng tương lai của mình nào.
– Cậu thật sự nghiêm túc? Chị Xuyến dò hỏi như vẫn chưa tin.
– Không được, chị đi với cậu. Anh, anh chịu khó ở lại đây một chút nhé, em đi một lúc rồi sẽ về. Cậu đừng quên là cậu đã hứa giúp anh ấy làm chuyện đó. Chị đi với cậu, cậu đừng tưởng gạt được chị là dễ nhé, thấy cái Xuyến nó trẻ đẹp hơn chị là muốn nó hơn chị ấy gì. Muốn đi riêng lẻ với nó ấy gì.
– Không phải vậy, em rất nghiêm túc, chuyện này không đùa được. Còn chuyện kia em đã hứa rồi thì sẽ thực hiện, em đâu có hứa hôm nay giúp chị ngay đâu mà cũng chỉ 1 tuần một lần thôi đó.
– Nhưng mà chị muốn hôm nay, hôm nay chị nứng. Đi nhà nghỉ với chị nhé, chị đã được anh Vinh nói về sở thích đặc biệt của cậu là muốn làm với cả hai chị em ruột hay hai mẹ con một lượt. Cái Xuyến bỏ chồng mấy năm nay cũng thèm hơi trai, chị đã hỏi nó rồi. Nếu cậu muốn thì hai chị em chị sẽ chiều cậu một lượt được chưa. Chị Tuyền ghé sát tai tôi thì thầm.
– Chị chắc chứ.
– Chắc… cậu nhìn mặt nó xem, nhìn cái mặt kia thì lại không ướt mèm phía dưới rồi ấy chứ. Hồng diện đa dâm thủy mà.

Chị Tuyền tuy rằng thì thầm vào tai tôi nhưng chị Xuyến ở ngay đó cũng có thể nghe được và tôi nhìn quả thực là mặt đã ửng hồng.

– Vậy đi thôi, anh nghỉ cho khỏe nhá, chắc vài ngày nữa là có vụ án hay lắm hy vọng anh kịp tham gia.
– Đi thôi, còn đứng đực ra đấy làm gì nữa. Chị Tuyền kéo tay chị Xuyến.
– Mình đi đâu vậy, sao lại vào đây, không phải là kiếm nhà nghỉ sao?
– Không cần phải kiếm nhà nghỉ. Minh tới nơi khác địt thích hơn nhà nghỉ nhiều. Lát nữa chị Xuyến gặp chú Hiếu và làm vợ chú ấy luôn.
– Cậu nói sao, anh ấy thực sự đã ra tù và trở về, cậu nghiêm túc.
– Em đã nói không biết bao nhiêu lần là em rất nghiêm túc rồi. Tạm thời hôm nay chú ấy được ra ngoài 1 ngày nhưng sẽ sớm thôi chú ấy sẽ được ra tù hẳn. Việc xây dựng nhà cửa cho chú ấy em phụ trách, nói tóm lại là chị chỉ cần làm vợ của chú là được. Ah mà đúng rồi, nếu hai chị đã đồng ý để em địt chung. Anh Vinh lại hỏng chuyện ấy rồi, em chỉ hứa giúp chị tuần một lần. Chị nghĩ thế nào nếu để chú Hiếu giúp chị. Coi như hai người chung chồng đi, mà hôm nay chị để chú Hiếu địt luôn đi, chả phải chị nói là hôm nay đang nứng lắm sao.
– Kìa cậu, còn anh ấy đang nói xe, ai lại nói như thế. Chị chết mất.
– Không sao đâu, cứ thoải mái đi. Ah mà mút buồi em đi, xem chị mút thế nào nào, em thích.
– Ây không được, còn anh ấy nữa, anh ấy nhìn thấy. Để về phòng cậu thích chị phục vụ cậu.
– Đã nói là không cần ngại mà, nè mút đi.
– Úi cha mẹ ơi, khủng quá, to dữ… anh Vinh nói mà chị không tin… trời ạ… bà Mận không ngờ lại trúng mánh.

Tuy nói như vậy nhưng khi nhìn thấy dương vật của tôi và tôi khẽ ấn đầu xuống thì chị Tuyền cũng ngậm của tôi mà mút.


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen321.info, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn!

4
1
vote
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận