Phần 60
– Hương… có thật… có thật là con không nghĩ ngợi gì với việc làm của bọn nó không con? Còn con Nụ tại sao lại ra nông nỗi như vậy.
Bà ngoại đã bị điểm huyệt cho chứng kiến tất cả. Bà đã thấy Hương không có vẻ gì là trách hay giận hờn, căm tức hoặc có biểu hiện làm lớn chuyện nên cũng yên tâm phần nào. Lại thấy mình bị điểm huyệt cho không cử động và nói được gì nên tuy trong bụng có căm tức Hương nhưng cũng không dám phát tác vì sợ lại bị điểm huyệt lại, hơn nữa Hương mà tức giận lại nói ra hết thì bà còn sống sao nổi ở đất này nữa. Nếu như chuyện tôi làm tình với chị Lý là quá bình thường vì phong tục và lối sống đồng bào dân tộc ở đây cho phép như thế. Con bá và con dì, con bá và con cậu có thể kết hôn với nhau hết sức bình thường nhưng chuyện tôi làm tình với bá thì khác.
– Cháu không có trách mọi người gì hết. Chuyện bình thường mà, có ai cướp anh ấy của cháu đâu. Cháu với bà về thì đã như thế rồi, có làm gì đi chăng nữa thì cũng không thay đổi được có đúng không?
– Bà cũng biết rồi mà, lão Chinh nhà con làm dân xây dựng nay đây mai đó có mấy khi ở nhà đâu. Con thì còn vướng mấy đứa nhỏ đang ăn học không bỏ nhà đi theo để quản lão được. Mấy năm nay làm ăn cũng khá chút thì lão bồ bịch lại càng ít về nhà. Bà cũng biết là con phải làm gì mỗi khi ấy rồi còn gì. Nay con về bắt gặp hai đứa chúng nó nên bị thằng Long nó vật ra làm càn. Còn sau đó thì… thì là do con thiếu quá… mà của thằng Long thì bà cũng tận mắt nhìn thấy rồi đấy… Hổ đói có khi nó còn ăn thịt con nữa là, con cũng giống như con hổ bị bỏ đói thôi đói quá rồi thì phải ăn. Mà thằng Long nó chỉ là cháu.
– Ghớm, tôi biết hoàn cảnh của chị nhưng mà nghe chị ngụy biện kìa. Nói như chị thì nếu thằng Long nó là con chị thì chị cũng…
– Cũng không biết chừng, chúng nó tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu khỏe như voi, không chống lại được sự đã lỡ rồi thì biết vậy chứ làm sao. Đầy người còn hổ đói ăn thịt con nữa mà đâu phải mình con đâu.
– Lý ah, mày thật sự là muốn có con với thằng Long sao?
– Dạ vâng thưa bà. Long nhà mình cao to đẹp trai lại thông minh tài giỏi. Có con với Long thì sau này nó cũng được thừa hưởng di truyền các đặc tính tốt đó.
– Thế còn thằng chồng mày thì sao hả con, đứa bé sinh ra không giống nó liệu nó có để mày yên không?
– Không để yên thì cũng làm gì, cùng lắm là ly hôn thôi. Cháu của bà giờ đã vào biên chế rồi, đang nhờ Long xin cho chức hiệu trưởng hay hiệu phó gì cũng được. Nó thì học ít làm nương rẫy, nó có dám bỏ cháu không? Bỏ thì càng tốt.
– Mày làm giáo viên thì càng phải tránh chuyện đó con ạ. Sau này còn mặt mũi nào đứng lớp dạy ai. Người ta bàn tán đánh giá. Đánh giá chuyện ly hôn là một chuyện nhưng còn đánh giá về đạo đức mày ngủ với người khác có con với người khác nên bị chồng bỏ mới là vấn đề. Rồi nó bỏ mày vì bị cắm sừng thì làm gì có thằng nào dám nhòm ngó tới mày nữa.
– Bà không phải lo gì đâu, cháu tự biết mà…
– Không được. Nếu mày đã xác định không cần thằng chồng mày thì ly hôn nó rồi mày lấy luôn thằng Long. Như vậy sẽ không ai dị nghị gì cả. Chúng mày là chị em họ lấy nhau được. Cái Hương nó cũng không phản đối gì rồi.
– Hương ah, cháu đừng nghĩ xa quá. Bà chỉ nghĩ vậy để hợp thức hóa cho đứa bé thôi, còn sau đó thì thằng Long vẫn lấy cháu, con Lý có thể làm vợ bé cho cháu mà.
– Không được đâu bà ơi, cháu cũng sắp cưới vợ rồi và không lấy thêm người khác được nữa.
– Mày lại nói láo để trốn tránh chứ gì… mày đã làm cho con bé có bầu thì mày phải cưới nó.
– Mới đó làm sao đã có bầu được mà kể cả có thì đó cũng là mong muốn của chị ấy cháu chỉ giúp thôi. Cháu nói thật hay nói láo thì bà gặp mẹ cháu sẽ biết. Kết thúc chuyện này ở đây, xin lỗi là bà chưa nuôi cháu một ngày nào nên không có cái quyền yêu cầu cháu phải lấy người này người kia ngay kể cả mẹ cháu có muốn lấy ai thì bà cũng không có quyền ngăn cấm. Giờ bà đi nấu cơm cho cháu ăn đi, cháu đói rồi.
Trước thái độ gay gắt của tôi thì bà cũng không nói gì thêm nữa mà đi xuống dưới nhà. Bá Nụ và chị Lý cũng đi theo. Tôi để cho Hương mặc lại quần áo cho mình rồi cũng ôm Hương vào lòng thơm vào má Hương một cái rồi cả hai cũng mới đi xuống. Hương cũng lăng xăng phụ giúp và học hỏi kinh nghiệm chế biến đồ ăn của người dân tộc nhưng mà bá Nụ và chị Lý gần như đã làm thay hết rồi.
Hương lại chỉ ngồi xuống cho có lệ mà nhìn cách làm, một lúc sau thì Hương cũng chán và lấy điện thoại ra gọi về cho Lan để báo cáo tình hình. Trong lúc đó thì tôi cũng có nhận được điện thoại của Tâm là con gái của Nguyệt. Mở ra thì mới thấy là có cả chục cuộc gọi nhỡ của Tâm trong lúc tôi đang hăng máu làm tình với chị Lý nên không nghe máy.
Như đã biết thì Tâm cũng đang nóng lòng có con với tôi, cô ta đã xuống Hà Nội và thụ thai với tôi một lần. Nay nghe được tin tôi trở về Lào Cai từ người mẹ của mình thì lại càng nóng lòng muốn sắp xếp một cuộc gặp. Nhưng cô ta cũng biết tôi có việc quan trọng cần làm trước nên không thể gặp ngay được, mà quả thực là vừa đặt chân về Lào Cai thì tôi lên núi tìm sư phụ của Hương luôn rồi thì bắt tay tìm kho báu.
Sáng nay khi biết tin tôi đã xong việc lại còn muốn về Hà Nội ngay nên cô ta vội vàng sắp xếp cuộc hẹn. Gọi cho tôi không được thì cô ta cũng đã tự tìm được đường tới nhà ông nội của tôi do lần trước Nguyệt có về viếng tang bà nội và các chú của tôi nên biết địa chỉ. Để cho việc bí mật đi gặp trai của mình không bị nghi ngờ gì thì cô ta rủ cả con gái của mình cùng đi.
Dù sao thì cháu ngoại của Nguyệt bị tôi địt còn trước cả người mẹ và được nếm mùi trái cấm cũng thèm nên chẳng cần mẹ rủ cũng đòi đi nếm trái cấm bằng được. Ngoài hai mẹ con thì tôi còn được thông báo là có vợ của bí thư tỉnh ủy cũng có mặt đi cùng nữa. Tôi cũng ngạc nhiên khi thấy cô ta đề cập đến người mới nên hỏi dò về người đàn bà đó.
Tâm thấy tôi hỏi dò như thế thì cũng biết được tâm ý của tôi nên trấn an tôi không sao, là người đồng đạo. Nghe từ đồng đạo là tôi hiểu ngay nên tôi nói cho họ địa chỉ về bản làng, xã của ông ngoại và tên của ông ngoại để họ hỏi đường tự đi tới. Thêm nữa là họ có thể hỏi thăm ông nội tôi và Liên, Linh về đường tới nhà ông ngoại của tôi cơ mà. Nghĩ đến ông bí thư tỉnh và thân phận của Tâm bây giờ tôi lại chợt nghĩ ra một ý nghĩ táo bạo phục vụ cho con đường thăng tiến của mình. Tôi liền nói Tâm mang giúp tôi món đồ ở nhà ông nội tới cho tôi luôn rồi gọi điện cho anh Trung dặn dò anh đưa món đồ đó cho Tâm.
Nghe con gái của Nguyệt nói về vợ của bí thư tỉnh mà tôi cũng khá ngạc nhiên lại càng thú vị hơn nữa khi nghe Tâm nói cô ta là đồng đạo. Vì Nguyệt như đã biết là em họ của bí thư tỉnh và cũng là bồ nhí của ông ta trong nhiều năm nay. Không thể nào có chuyện bà vợ của ông ta không biết điều đó được. Nếu mà như vậy thì bà ta phải căm hận với Nguyệt mới đúng sao lại có thể thân thiết với con gái Nguyệt như vậy được.
Mãi sau thì tôi cũng được biết nguyên do. Thực ra trước đây bà ta cũng bằng mặt chứ không bằng lòng với Nguyệt, cũng ghen tức với Nguyệt cướp chồng mình nhưng không làm gì được mà thôi. Vì bà ta cũng hiểu rằng nhờ có các mối quan hệ của Nguyệt, nhờ tiền bạc của Nguyệt và cà sự hiến thân xác của Nguyệt mà chồng bà ta mới tiến thân nhanh đến vậy.
Và cũng chính vì thế mà bà ta mới có cuộc sống sung sướng, nhung lụa và quyền uy. Thêm vào đó là thời trẻ khi chồng bà ta mới mon men lên quan huyện hay vài chức vụ thấp bé tại tỉnh thì chính bà ta đôi khi cũng được sử dụng để ngủ với quan trên cấp trên của chồng. CÓ những sự việc như vậy thì khi thấy chồng cặp với Nguyệt thì bà ta cũng có nhân tình bên ngoài để trả đũa cũng như thỏa mãn bản thân là điều đương nhiên.
Nhưng vài năm trở lại đây khi mà chồng bà ta bước lên vị trí cửu ngũ chí tôn của tỉnh ủy, bà ta vì thế mà cũng nghiễm nhiên trở thành mệnh phụ phu nhân cao quý thì đời sống tình dục cũng có chuyển biến lớn. Chồng bà ta đã là vua của một tỉnh miền núi vùng cao thì đương nhiên là nhu cầu gái trẻ gái đẹp lại càng phong phú và phóng túng hơn trước kia.
Ngay cả đến Nguyệt là nhân tình lâu năm mà cũng bị bỏ bê chỉ miễn cưỡng thực hiện trách nhiệm vì Nguyệt vẫn còn giá trị lợi dụng trên con đường tiến thân, làm cho Nguyệt cũng phải tuyển chọn trai trẻ phục vụ cho mình. Nhưng bà ta thì lại không có được may mắn giống như Nguyệt vì bà ta là vợ chính thức, vợ hợp pháp của bí thư tỉnh ủy. Chồng bà ta đã là vua là chúa một cõi thì người đàn bà của vua dù rằng không được vua đụng đến cũng là vùng đất cấm với tất cả nam nhân trong thiên hạ.
Ông ta đã ở cái vị trí mà chỉ ông ta được phép ngủ với vợ người khác, người khác phải dâng hiến thân xác vợ mình cho ông ta còn không ai được phép nhòm ngó đến vợ ông ta. Như vậy để xóa đi cái quá khứ nhơ nhớp và đáng tủi hổ khi phải dùng tiền và thân xác đàn bà để tiến thân, cũng là để hưởng thụ uy quyền của mình. Cho nên đàn ông trai tráng trong tỉnh không ai dám tơ tưởng đến phu nhân của bí thư.
Động vào là phạm vào tru di cửu tộc rồi, chết không có đất chôn ngu gì dính vào. Đến giai đoạn này thì bà ta hận chồng và hận Nguyệt nhiều nhất, hận Nguyệt không phải chỉ vì ngủ với chồng bà ta mà còn vì chính tại Nguyệt đã chắp cánh cho con đường quan lộ của ông ta. Nhưng thời gian nửa năm qua khi mà ông ta cũng có dấu hiệu bỏ bê Nguyệt, Nguyệt cũng không còn qua lại gặp ông ta nhiều nữa nhất là gần hai tháng nay khi gặp tôi lại càng không thì bà ta lúc đầu có phần hả hê hả dạ.
Nhưng sau đó thì dần dần cũng có sự đồng cảm khi không thấy Nguyệt còn xuất hiện bên chồng mình nữa, thấy Nguyệt không còn là tình địch nữa mà ngược lại còn muốn lợi dụng và lôi kéo Nguyệt làm đồng minh. Bà ta cũng tự ngẫm lại khi trước thì mỗi tháng Nguyệt về gặp chồng bà ta đôi lần thì mỗi tháng chồng bà ta cũng gần gũi vợ chừng đó.
Nhưng từ khi Nguyệt không về gặp ông ta nữa thì những tưởng số lần gần gũi của hai vợ chồng sẽ tăng nhưng mà thực tế lại không phải vậy, chồng bà ta lại còn chẳng động chạm lấy bà ta dù chỉ một lần vì mải vui vẻ bên các cô gái trẻ đẹp và vợ bé đã bị vắt kiệt hết chút sức tàn. Giờ đây thì bà ta mới muốn lợi dụng và lôi kéo Nguyệt làm đồng minh vì nghĩ Nguyệt đã bỏ rất nhiều của cải công sức và cả thân xác ra để cho lão thăng tiến giờ bị hắt hủi như vậy nên sẽ lôi kéo Nguyệt để trị cái đám bồ nhí của chồng.
Bà ta mà nổi máu đánh ghen ầm ĩ thì chồng bị mất uy tín biết đâu mất chức thì cũng không hay nhưng một người ghê gớm như Nguyệt lại không phải là vợ chính thức thì thuận lợi hơn. Vì vậy mà bà ta cũng thân thiết với con gái của Nguyệt hơn dù biết rằng thi thoảng Tâm cũng ngủ với chồng bà ta. Tự nhiên hôm nay Tâm lại gọi điện rủ rỉ vào tai bà ta đi gặp trai trẻ và sẽ rất là thỏa mãn, đang buồn ngủ gặp chiếu manh thì lẽ nào bà ta bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng chứ. Nhất là lại đi cùng Tâm thì không ai nghi ngờ gì cả.
Từ nhà ông nội tôi tới nhà ông ngoại tuy chỉ cách nhau khoảng 5km nhưng mà đường đồi núi, gập ghềnh gấp khúc uốn lượn quanh co hơn nữa xe ô tô không thể tới tận nhà mà phải dừng ở cách nhà tầm 500m nên thời gian đi cũng mất chừng hơn 30 phút. Biết mình lại sắp làm tình với những vị khách mới tại nhà bà ngoại vì ở nơi thôn dã này sẽ chẳng có chỗ nào khác cả nên tôi cũng muốn thử và khiêu khích bà thêm chút ít xem phản ứng của bà thế nào.
Khi trước thì bà bị Hương điểm á huyệt và điểm huyệt cho không cử động được nên tôi chỉ nhìn ra được ảnh mắt và vẻ mặt biểu cảm bàng hoàng của bà mà thôi. Sau đó thì tôi tập trung vào việc lạc thú và thụ tinh cho chị Lý nên cũng không quan sát bà nhiều. Bắt đầu từ tối nay khi bà đặt chân đến lâu đài của tôi thì bà sẽ còn được chứng kiến và có thể tham gia vào nhiều những cuộc hoan lạc ái ân nên tôi muốn cho bà làm quen với nó ngay từ bây giờ. Hương cũng đã nói chuyện xong với Lan cũng như là Lan đã nói chuyện xong với bà ngoại khi Hương đưa máy cho bà nên tôi gọi Hương lại và bắt đầu có những hành động tình tứ âu yếm ngay trước mắt mấy người.
– Cho anh làm một cái nhé. Tôi rủ rỉ vào tai Hương sau nụ hôn mùi mẫn cùng những động chạm cơ thể…
– Vừa mới làm xong mà vẫn chưa chán hay sao. Hình như là lại có người sắp tới nữa mà em nghe loáng thoáng thấy anh nói chuyện. Đừng mà anh, em đang có tâm trạng buồn… em xin lỗi nhưng em không muốn làm chuyện đó lúc này… hãy hiểu cho em. Nếu anh muốn thì chiều về mấy tỉ ở nhà sẽ chiều anh.
Từ sau cái chết thảm của sư phụ và sư nương thì Hương cũng buồn và sốc nặng. Những người mà Hương cảm thấy gần gũi và thân thiết nhất chỉ có bố nuôi thì đã mất, ngoài ra là sư phụ sư nương cùng các sư tỷ. Nhưng thật không ngờ là giờ đây thì Hương cũng nhìn ra bộ mặt thật và dã tâm của sư phụ. Bao nhiêu năm rèn luyện chỉ dạy võ nghệ cho Hương chỉ đợi đến ngày đưa Hương cùng các sư tỷ lên giường mà thôi. Lại là người liên quan đến cái chết của mẹ ruột của Hương nữa. Qua nay Hương buồn và chỉ miễn cưỡng phục vụ cho tôi mà thôi.
– Anh hiểu mà. Em yên tâm đi anh sẽ nhờ người đi tiền trạm trước tìm kiếm tung tích về nơi chôn cất của mẹ em. Người chết thì phải tìm thấy xác để chúng mình đưa về hương khói. Sau đó thì chúng mình sẽ đích thân đi tới đưa về. Nè, không được thì mút cho anh một chút nha để cho bà ngoại thấy, Lan sẽ rất mừng vì điều đó đó.
– Một lúc thôi nha, mà ai tới vậy anh?
– Là con gái và cháu ngoại của Nguyệt.
– Hiểu rồi. Vậy em mút cho tới lúc họ tới rồi nhường lại nhé.
– Uhm.
Hương rồi cũng cúi xuống để cởi quần của tôi ra. Thấy điện thoại của tôi còn để ở túi quần thì Hương cũng lấy ra và đưa lại cho tôi. Cầm điện thoại trên tay thì tôi lại nghĩ đến thêm một cách để cho bà dần làm quen với việc loạn luân mẹ con xảy ra trước khi bà chứng kiến và chấp nhận chuyện thằng Công ngủ với mợ và tôi làm tình cùng Lan.
Đó là ăn cơm xong khi tôi đưa bà ngoại về nhà ông nội trước khi tất cả lên đường thì tôi sẽ để bà chứng kiến cảnh hai thằng con của chú ba làm tình với thím Hà. Nghĩ vậy nên trong lúc Hương bắt đầu ngậm vào thì tôi cũng vừa lim dim thưởng thức vừa điện thoại cho Liên để căn dặn anh em thằng Đạt. Cũng dặn dò hai người Liên Linh làm mấy món tẩm bổ và cho mấy mẹ con thím ba uống thuốc kích dục.
Bà ngoại cùng với hai mẹ con bá Nụ cắm cúi vào việc chuẩn bị thức ăn cho bữa trưa. Khi nãy quay lại thấy tôi và Hương đang hôn nhau mùi mẫn nên cả 3 người đều không nhìn về phía chúng tôi nữa để chúng tôi tự nhiên. Giờ đây khi nghe thấy tiếng nói chuyện điện thoại của tôi nghĩ rằng tôi đã dừng việc hôn nhau với Hương thì chị Lý là người đầu tiên quay mặt lại nhìn.
Vừa nhìn thì chị đã như người bị say nắng, chị ngây ngốc nhìn cảnh tượng cây hàng khủng bố của tôi đang thò ra thụt vào bên trong cái miệng xinh xắn bờ môi hồng của Hương một cách ngon lành. Nhìn Hương mút một cách điêu luyện thuần thục say mê thì chị như bị thôi miên cứ ngây ngốc nhìn mà tưởng tượng. Thấy biểu hiện lạ như vậy của chị Lý thì bà ngoại và bá Nụ cũng vô thức mà ngoái lại nhìn.
Bá Nụ thì cũng gần giống như chị Lý, vừa nhìn thấy cảnh tượng đó thì nhớ lại lúc bị tôi đút cái đó vào miệng mà nhấp, ôi mẹ ôi sao mà nó kỳ lạ vậy. CÒn bà ngoại thì vừa nhìn thấy đã đỏ mặt quay đi rồi quát con cháu của mình không được nhìn nữa. Nhưng hai mẹ con nào có nghe thấy tiếng bà nói bên tai mặc dù ở ngay kề bên, họ như người mất hồn bị lạc vào một giấc mộng và thế giới nào đó.
Bà lại thi thoảng lấm lét quay lại nhìn cảnh tượng Hương đang say mê ngậm và mút cây hàng của tôi. Cảnh tượng đó giống như là cái vật sung sướng của đàn ông lúc ẩn lúc hiện, vào ra trong cái trôn của dần bà vậy. Đã gần 60 năm cuộc đời nhưng bà chỉ biết cái vật ấy ra vào trong cái trôn của đàn bà mà thôi. Cũng lấy chồng và làm đàn bà hơn 40 năm mà bà cũng chưa từng nhìn thấy rõ ràng cái vật của đàn ông như lần này.
Oái oăm thay đó lại không phải là cái đàn ông của ông ngoại mà lại là của một đứa cháu ngoại. Ông bà lấy nhau ở cái thời mà dùng đèn dầu cũng phải tiết kiệm không dám dùng, cái việc truyền giống lúc nào cũng diễn ra trong bóng đêm. Ngay cả việc thở khi ân ái cũng phải tiết chế vì xấu hổ với bố mẹ ở buồng bên thì làm gì có những trò khởi động bú liếm mùi mẫn như bây giờ. Tuy nhiên 40 năm cái của ông ngoại vào ra trong cơ thể mình thì bà cũng có sự so sánh với cái của tôi.
– Hay lắm đấy mà nhìn, làm nhanh đi trưa lên đến đỉnh đầu rồi. Tụi trẻ chúng mày bây giờ táo tợn nhỉ, dám làm chuyện đấy giữa ban ngày ban mặt lại còn ngậm cái đó nữa. Ai dậy chúng mày thế hả. Bà gắt nhẹ với hai mẹ con bá Nụ…
– Con thì cũng có khác gì mẹ đâu, hôm nay là lần đầu thấy cảnh này. Khi nãy là thằng Long nó nhét vào miệng và cứ thế thúc chứ con có biết gì đâu. Mẹ hỏi cái con Lý ấy, nó có vẻ biết…
– Mẹ… con… cháu… cũng mới biết khoảng 2 năm nay thôi. Bây giờ trai gái ở trên thành phố họ đều làm thế. Thằng Long nó học trên tỉnh có máy tính, điện thoại xịn rồi giờ lại đỗ đại học ở thủ đô thì nó mới rành và sành sỏi. Con biết nhưng mà cũng chỉ mới thực hiện vài lần thôi so với con bé Hương kia thì kém xa.
– Thế chúng mày không thấy kinh tởm việc đó ah. Tao nhìn mà đã thấy ghê bỏ mẹ đi được. Chết khiếp.
– Con cũng nghĩ như mẹ nhưng mà khi nó đút vào miệng thì lạ lắm, vừa thấy kinh, sợ hãi nhưng cũng thấy thích thích. Bá Nụ thành thật…
Hương cứ thế mà mút cho tôi say sưa mà không cần quan tâm đến hoàn cảnh ngoại cảnh bên ngoài khi mà thi thoảng lại có những ánh mắt lấm lét tò mò có khi là ngưỡng mộ nhìn vào. Rồi thì tôi cũng nhìn thấy những bóng người đi từ dưới chân núi lên càng ngày càng rõ và đã bắt đầu nhìn thấy những gương mặt quen. Do trốn chồng rủ nhau đi tìm trai nên ba người không dại gì mà để cho lái xe của chồng đưa đi, Tâm tự lái xe đưa ba người tới đây.
Khi tới giữa chừng không thể đi xe ô tô được nữa và nhìn thấy chiếc xe của tôi đã đỗ chình ình ở đó thì họ cũng xuống xe và bắt đầu hỏi thăm theo địa chỉ tôi nhắn cho. Đều là những phụ nữ quyền quý sang trọng không quen vận động và đi tới những vùng đất hoang vu hiểm trở này nên đời nào họ chịu đi bộ leo núi. Họ có nhiều tiền và sẵn sàng bỏ nhiều tiền để thuê người dân ở đây dùng xe máy cào cào đưa họ tới tận nhà.
Tại nơi bản làng dân cư thưa thớt này thì mỗi ngọn đồi chỉ có vài hay vài chục nóc nhà, mỗi nhà đều cách nhau vài trăm mét. Nên khi đưa tới gần nhìn thấy nóc nhà hay có bóng dáng người thì mấy người đi xe máy dừng lại và chỉ cho ba người vị trí căn nhà để họ tự đi tới. Cháu ngoại của Nguyệt còn đang là thiếu niên nên nhanh nhẹn nhất, vừa xuống xe và thấy bóng dáng của tôi đang đứng sừng sững thì nhanh chóng đi lên. Trong khi Tâm và người phụ nữ kia thì đi giày cao gót và nhất là người phụ nữ kia cũng mập hơn Nguyệt một chút thì đi đường đồi núi khá khó khăn rồi.
– Anh Long, sao anh về đây mà không tới thăm em. Làm em nhớ anh muốn chết đi được. Em muốn gặp anh mà bà ngoại không cho, nói là anh rất bận. Em phải nài nỉ mẹ cho đi gặp anh bằng được nè. Đây là bạn gái của anh ah, chị ấy xinh đẹp thế… thảo nào anh không nhớ gì em hết. Cho em mút cùng chị ấy được không? Loan cháu gái của Nguyệt chạy lại nói. Ngay từ ngày đầu gặp tôi thì Loan đã chứng kiến và tham gia những cuộc làm tình thác loạn tập thể và cũng được Nguyệt nói nhiều điều về tôi nên Loan không còn xa lạ và ngại ngùng mà lập tức muốn nhập cuộc.
– Bạn mút đi, mình mút nãy giờ để chờ bạn đó. Hương thấy Loan tới và nói vậy thì cũng lập tức nhường. Thấy Loan cũng sêm sêm tuổi với mình nên xưng hô thân mật.
– Cảm ơn chị, chị mút cùng em luôn đi ạ. Nhìn chị mút trông ngon thế không biết, chị dạy cho em với. Em chẳng có ai chỉ dạy cả, chỉ có ngoại Nguyệt là hay gần gũi và chỉ bảo tận tình thôi nhưng mà lâu rồi em không gặp ngoại.
– Hihi, cũng không có bí kíp gì nhiều đâu. Thấy bạn như này là đã mạnh bạo hơn tớ lúc đầu rồi. Cứ xem như đây là một việc làm mà mình yêu thích và có hứng thú hay cứ xem như đây là một cây kẹo mút hay que kem mà mình thích ăn thì mình sẽ làm nó tốt thôi. Bạn đi có một mình thôi ah, sao mà biết đường tìm tới tận đây. Nào bạn ngậm lấy đi, tớ liếm ở phần dưới.
– Không, em đi cùng với mẹ em và một người bà nữa. Họ đi phía sau. Ui trời ơi, chị dùng loại nước hoa nào mà thơm thế, mùi thích thật ấy. Chị nói cho em biết đi để em dùng và bảo bà ngoại mua dùng. Chắc anh ấy cũng thích mùi nước hoa này của chị, ngoại em nếu dùng nó chắc cũng được anh ấy thích. Chị có biết và đã gặp ngoại em chưa, ngoại em có kể với em là ở nhà anh ấy có nhiều chị xinh đẹp lắm.
– Mình không có dùng nước hoa, chúng mình còn ít tuổi mà. Đó là mùi thơm tự nhiên đó. Mình gặp bà của bạn rồi, bà của bạn tốt lắm hay mua nhiều quần áo cho mình.
– Kìa, mẹ em và bà Thuận tới rồi kìa. Loan vừa mút vừa nói chuyện với Hương một lúc thì thấy hai người đi lên liền nói với Hương…
Tâm và bà Thuận theo như cách gọi của Loan thì bất đắc dĩ phải cởi bỏ giày cao gót xách trên tay và vén váy đi lên khi thấy Loan thoăn thoắt nhí nhảnh bước đi trước. Vừa tới khoảng cách đủ gần để nhìn rõ mọi sự vật sự việc trước mắt thì họ khá sốc và há hốc miệng ra. Tâm thì đã biết các trò thác loạn của tôi và thú vui chơi tập thể nhưng mà cũng không thể ngờ được là tôi lại dám cả gan làm chuyện đó ngay thanh thiên bạch nhật trước mắt thân quyến như vậy.
Khi biết tôi nói địa chỉ hẹn gặp thì Tâm cũng hơi có chút lấn cấn vì sợ bị bại lộ và cũng hy vọng mọi thứ được diễn ra trong không gian kín ít nhất là trong nhà. Thêm một cái sốc nữa và cũng ngại với bà Thuận đi bên cạnh là độ dâm của con gái ruột của mình. Không ngờ là vú vừa mới nhú, kinh vừa có không bao lâu và cũng mới chỉ được nếm mùi trái cấm vậy mà đã trơ trẽn quỳ xuống đất mút buồi đàn ông trước mặt những người xa lạ.
Nhưng mà Tâm cũng thầm nghĩ và tự nhủ trong đầu mình rằng chắc có lẽ do gien di truyền nên con bé mới dâm như vậy. Nguyệt cũng rất dâm và nhu cầu sinh lý cao đến lượt Tâm cũng thế và giờ con bé mới vị thành niên mà đã bộc lộ rõ ra rồi. Còn bà Thuận thì bị sốc thực sự và cảm giác hỗn độn trong đầu. Ngay từ khi ngồi trên xe ô tô để cho Tâm chở đi bà ta đã có vô số câu hỏi thắc mắc trong đầu nhưng chưa dám hỏi.
Vì sao? Vì Tâm rủ bà ta đi hú hí với trai lạ thì tại sao lại cho cô con gái nhỏ đi theo làm gì. Đến bây giờ thì bà ta mới sững người vì như này là hai mẹ con Tâm cùng để một cái chày nó giã rồi, chứ không lẽ là bà ta và Tâm lại đến đây để nhìn con bé làm chuyện người lớn hay sao? Hơn nữa bà Thuận còn biết chắc chắn là ngay cả Tâm cũng đã lên giường cùng với chồng bà ta để cho chồng mình leo lên đến chức PCT tỉnh.
Ở giới lãnh đạo cao tầng của tỉnh thì ai mà chẳng biết là PCT tỉnh là người yếu sinh lý và có vấn đề về truyền giống. Cùng với đó là việc Tâm không chỉ lên giường với bí thư mà còn lên giường với nhiều lãnh đạo sở ngành khác như bên CA… vừa để thỏa mãn sinh lý vừa để cho chồng thăng tiến. Đó cũng là cách và công cụ của Nguyệt để kiểm soát và thao túng giới lãnh đạo cao tầng của tỉnh vì ai cũng đã từng lên giường với con gái của Nguyệt hay đào của Nguyệt cài cắm vào và nắm giữ các bí mật chết người để điều khiển họ. Con gái vừa mới lớn mà đã dâm như thế thì thử hỏi là mẹ còn thế nào nữa, các lão già háo sắc dâm dê lại chẳng điên đảo và chồng mình nằm trong số đó lại chẳng bỏ bê người vợ già cù lần ở nhà.
– Bạn nói mẹ mình lại đây cùng mút đi, cả người đàn bà kia nữa. Tớ nhường cho mọi người đấy, tớ lại học nấu ăn đây. Mà mọi người có ăn ở đây luôn không để tớ bảo bà nấu luôn.
– Mẹ… mẹ mau lại đây đi. Chị ấy nói là nhường cho mẹ con mình, ah không là mấy người mình rồi. Chị ấy còn hỏi mẹ có ăn cơm ở đây không, ăn cùng với anh Long và chị ấy.
– Em gái ah, không biết nên xưng hô thế nào cho phải. Chị xin lỗi vì con bé đã phá đám em nhưng mà nhìn cách mà hai chị em vừa ấy… chị có thể cảm nhận được chúng ta cùng hội. Như vậy sẽ dễ nói chuyện hơn. Chị cũng nói luôn mục đích của chị và mấy người tới đây là để làm chuyện đó cùng với… Tâm lên tiếng.
– Cô gọi cháu xưng cô là được rồi vì cháu xưng hô bạn tớ với con gái cô. Cô nói chỉ đúng một phần thôi, chúng ta không có cùng hội đâu. Cháu là vợ bé của anh ấy, địa vị mà ngay cả mẹ của cô cũng không có được đâu. CÒn cháu biết mục đích của cô tới đây. Mọi người cứ thoải mái đi, mà mọi người có ăn cơm luôn không?
– Cô hiểu rồi, cảm ơn cháu. Quả thật đây là lần đầu tiên cô chạm mặt chính chủ, quả đúng như những gì mẹ cô từng nói nhiều lần. Như thế có phiền không?
– Có phiền gì đâu, cô và mọi người là khách của anh Long thì anh ấy phải có trách nhiệm tiếp đón. Với lại cháu cũng đâu có phải làm gì nhiều, toàn là ngoại và bác của anh ấy làm hết rồi.
– Cháu… cháu nói cái gì… cháu nói vậy là… là… cái… cái Nguyệt nó cũng… nó đáng tuổi cháu cái Nguyệt mà. Bà Thuận vẫn còn chưa hết bàng hoàng nên phải mất một khoảng thời gian mới tiêu hóa được những lời Hương vừa nói.
– Bác này, hôm nay đã dẫn bác tới chỗ này thì cháu coi bác như người nhà và cháu cũng thông cảm cho hoàn cảnh của bác. Cháu cũng chẳng dấu bác làm gì nữa. Mẹ cháu, cháu và cả con bé Loan nữa, ba thế hệ nhà cháu đều lên giường với cậu ấy rồi. Bác cũng biết rồi đấy, người mà khiến cho mẹ cháu điên đảo và duyệt thì không phải tầm thường rồi. Bác nhìn cái mà con Loan đang ngậm mà xem, tự khắc bác sẽ biết. Tùy bác thôi, cháu cố công dẫn bác tới đây mà bác không muốn thì để hai mẹ con cháu hưởng hết. Còn chuyện cậu ấy đáng tuổi cháu của mẹ cháu hay bác thì cũng đâu có gì, bác đừng quên là bác trai cũng lên giường với những cô bé 15, 16 tuổi đó nha. Nhiều ông 70 hơn 70 rồi mà vẫn muốn gái tơ, vẫn thích gái 18 đâu có ngại gì đâu mà bác phải ngại chuyện đó. Các ông ấy hú hí với gái trẻ thì mình cũng phải tìm niềm vui và khoái lạc bên trai trẻ cho công bằng chứ.
– Chào bác, chào chị. Thật ngại quá đường đột tới đây làm phiền mọi người. Cảm phiền mọi người cho chúng con xin một bữa cơm dân giã được chứ ạ. Vội quá con cũng chẳng kịp chuẩn bị quà cáp gì, hay là như vầy đi bác cầm lấy chút ít làm giúp cháu mâm cơm. Tâm nói với bà Thuận xong thì đi về phía mấy người bà ngoại để mở ví dúi vào tay bà một xấp tiền…
– Ấy chết, có gì đáng kể đâu. Các cô tới cũng chẳng thông báo nên nhà có gì thì ăn nấy thôi. Tôi không dám cầm của cô đâu mà sao cô đưa tôi nhiều thế.
– Không có gì đâu bà, có chút ít thôi bà cứ cầm lấy cho con yên lòng. Coi như quà của con để bà thích gì thì mua.
– Vậy thì cảm ơn cô.
Tâm nói xong thì đứng lên đi lại phía tôi. Hương thì cũng đã lại chỗ bà ngoại rồi. Thấy bà Thuận vẫn còn đứng đấy nhìn Loan mút của tôi mà xao xuyến rạo rực trong lòng và thấy con gái đang say sưa ngậm mút thì Tâm ngay lập tức thể hiện bộ mặt lẳng lơ dâm đãng của mình ra. Cô ta cũng lại quỳ bên con gái và cùng ngậm mút lấy dương vật của tôi.
– Bác có muốn thử một chút không, xem thực tế nó to và khỏe thế nào.
– Không… không… tao không quen. Ghê bỏ xừ. Trước kia lão ấy về cứ bắt tao làm thế, tao vì muốn giữ lão ấy với lại nghĩ là các con bé bên ngoài cũng làm thế cho lão nên lão mê mệt mà cũng cố chiều lão. Nhưng lão vẫn cứ bồ bịch lăng nhăng bình thường và chê tao làm dở. Lão cũng thuyết phục tao ngủ với lãnh đạo, chiều lãnh đạo để mình thăng tiến nhưng sau hai ba lần tao không làm lãnh đạo hài lòng là lão cũng thôi từ đó không bao giờ yêu cầu tao làm hay yêu cầu tao ngủ với lãnh đạo nữa. Mà kể cả lão có yêu cầu thì tao cũng không chiều khi nghĩ đến việc nó vừa đút vào trôn của những con đàn bà dơ bẩn.
– Thật tiếc cho bác, bác đã nghĩ được như thế mà không học hỏi hay thực hiện cho quyết liệt. Cái này là tuyệt chiêu giữ chồng và điều khiển đàn ông đó. Kể cả mình già hay xấu mà có tuyệt chiêu thì đàn ông vẫn cứ mê mẩn mình và gái dù có trẻ đẹp đến đâu cũng không thể rũ quyến được. Cách giữ chồng và trói chân chồng tốt nhất là thế đó. Muốn chồng hết giờ làm đi về nhà ngay mà không ăn nhậu thì cứ nấu ăn ngon cho chồng, tự khắc họ sẽ về để ăn cơm nhà. Cái chuyện đó của đàn ông, ông nào cũng thèm của lạ mình chẳng quản được, cách giữ tốt nhất là cứ thả cửa cho các ông ấy đi tìm của lạ bên ngoài đến khi đi chán rồi mà không tìm được ả nào làm cho sướng bằng vợ già ở nhà thì lúc đó ngoan ngoãn về nhà rúc háng vợ. Sống ở đời ai mà không mưu cầu hạnh phúc, nếu bên vợ mà được vui vẻ, hạnh phúc khoái lạc thì còn ai muốn ra đi tìm của lạ khi đã biết chắc là không được như vợ mình. Nói nào ngay, bác cháu ta cũng thế thôi, lão chồng nhà cháu chắc không cần nói thì bác cũng biết rồi mà bác trai nhà mình cháu cũng không ngại mà nói với bác là cũng chẳng khấm khá hơn là bao. Họ không làm cho bác cháu mình vui, mình thấy hạnh phúc sung sướng thì mình cũng phải mưu cầu hạnh phúc đi tìm người có thể làm điều đó cho mình. Mẹ cháu bác cũng biết rõ mà đúng không, gần hết cuộc đời đi mưu cầu hạnh phúc tìm kiếm người có thể thỏa mãn nhu cầu của mình với bao nhiêu người đàn ông mà cuối cùng thì sao? Cuối cùng là quy thuận chỉ muốn ở bên và làm chuyện đó với một mình cậu ấy mà thôi, cũng từ đó mà mẹ cháu không bao giờ cho bác trai nhà bác động chạm vào người nữa. Cậu ấy phải đặc biệt thế nào thì mới vậy chứ?
– Thế… thế nhưng làm… làm ở đây sao…
– Ah, mà quên chưa giới thiệu với anh đây là bác Thuận là vợ của bí thư đó. Em dẫn bác ấy đến đây là muốn nhờ anh giúp bác ấy đỡ thiếu thốn. Giúp hay không là tùy anh có ưng chịu vừa mắt hay không và bác ấy có thực sự muốn hay không, em chỉ làm cầu nối thôi. Bác ấy lần đầu chưa quen, có những lời không hay anh cũng đừng để bụng. Còn giới thiệu với bác đây là Long người mà cháu đã nói với bác lúc trước.
– Chào bác, cháu là Long. Thật ngại khi gặp bác trong hoàn cảnh này nhưng biết làm sao được.
– Chào cậu. Tâm sao lại nói thế, lộ hết ở đây tai vách mạch rừng.
– Bác không phải lo, ở đây là nhà ngoại anh ấy, anh ấy biết cách phải làm gì…
– Úi cha mẹ ơi, giờ mới để ý kỹ cái bà kia hình như đúng là vợ của bí thư tỉnh. Có phải vậy không cháu. Bà ngoại nghe Tâm giới thiệu và bà Thuận trách Tâm thì nhìn kỹ lại bà Thuận và chột dạ quay qua nhìn Hương cũng như con gái hỏi dò.
– Cháu chưa gặp bà ta bao giờ nên cháu không biết nhưng chắc là đúng đó bà ạ. Đừng để ý làm gì, coi như không biết để tránh phiền phức. Hương trả lời…
– Đúng đấy bà ạ, bà đã nhận số tiền lớn rồi thì tập trung làm bữa đi đừng nhiều chuyện và tuyệt đối đừng có bép xép chuyện này cho bất kỳ ai kẻo mang họa sát thân. Mình dân thường như cỏ rác, họ là vợ bí thư là người có quyền thế. Nếu chẳng may chuyện bị bại lộ ra ngoài họ sẽ trả thù. Bà đừng quên là Long nhà mình nó quen những người quyền thế thì nó mới có khả năng giúp đỡ người nhà mình chứ. Chị Lý cũng nhanh chóng suy luận ra và tìm thấy cơ hội thăng tiến của mình thêm rõ ràng.
– Cháu nó nói đúng đó bà ạ, chú ý làm gì tập trung vào làm đi.
– Cháu nghe Tâm nói là đã nói trước với bác về cháu rồi. Nhưng có vẻ như chưa nói tường tận nên bác có vẻ hơi thất vọng ạ.
– Không… không có… chỉ là… chỉ là cái Tâm nó không nói là cậu trẻ như vậy nên… nên tôi có chút chưa quen… chưa thích nghi.
– Vâng… theo lý mà nói thì bác là khách tới chơi, cháu cũng nên mời bác vào nhà. Đằng nào bác cũng cất công tới đây rồi gia đình mời bác bữa cơm nơi thôn dã. Tâm cũng ở lại đây rồi, bác đi cùng cũng không thể về một mình được. Bác cứ vào trong nếu mà thấy chấp nhận được thực tế hay thấy hứng thú thì tham gia, không thì có thể dạo chơi chờ qua bữa ăn rồi về.
Tôi nói rồi cũng đẩy hai mẹ con Tâm ra, kéo lại quần rồi đi lên nhà sàn. Hai mẹ con Tâm cũng nhanh chóng bước theo bỏ lại mình bà Thuận. Bà ta bơ vơ ở dưới toàn những người xa lạ chẳng quen ai nên lại cũng phải đi theo lên cùng với Tâm vì đó là người cùng hội cùng thuyền với bà ta dẫn bà ta tới nơi đây.
Lên nhà thì tôi dẫn mọi người đi thẳng tới chỗ lúc nãy hoan lạc cùng mẹ con bá Nụ vì vẫn còn nệm ở đó. Tôi nhanh chóng kéo áo qua đầu rồi vứt bừa vào một góc nào đó rồi cởi nốt chiếc quần chỉ cài tạm cái cúc, dương vật vẫn cứ chĩa vuông góc ra ngoài. Tôi quay lại nhìn hai mẹ con Tâm mà lạnh lùng.
– Còn chờ gì nữa mà không cởi quần áo ra rồi lại đây nào.
Hai mẹ con Tâm như cái máy nhanh chóng cởi bỏ y phục của mình. Tâm mặc váy nên cởi ra nhanh hơn nhiều, trong khi đó thì Loan mặc áo thun và quần bò nên cởi áo thun xong thì cởi cúc quần bò hơi lâu một chút. Tôi vừa ngồi xuống nệm, chống hai tay ra sau một chút còn hai chân thì khuỳnh ra thì Tâm cũng lột bỏ y phục xong và chồm tới. Ngay lập tức quỳ xuống ngậm lấy dương vật của tôi mà mút. Lúc sau thì Loan cũng lại nhập cuộc.
– Sao, cháu nói vậy mà bác còn lăn tăn sao. Bác và mẹ cháu còn bao lâu để vui thú chuyện này nữa đâu. Mình phải sống cho mình, sống là phải vui và hưởng thụ cuộc sống chứ. Các ông ấy lên giường với gái non tơ thì mình cũng phải vậy chứ. Tầm tuổi của bác mà e ngại tuổi tác, kiếm mấy ông già xứng tuổi thì còn làm ăn gì được nữa.
– Tao chịu rồi, nhưng hai mẹ con mày đang làm mà. Mẹ con chúng mày làm trước đi rồi đến lượt tao.
– Hahaha… tưởng gì… cười sặc chết mất… bác cứ cởi quần áo ra đi rồi chơi chung một lượt. Hai mẹ con cháu không đủ sức chịu nhiệt nên cháu mới rủ thêm bác cùng góp vui đó. Tâm cười rũ rượi và nói với bà Thuận…
– Mày nói sao, làm chung một lượt sao? Sao có thể… Bà Thuận há hốc mồm như vẫn chưa tin…
– Thôi, bác cứ cởi quần áo ra. Làm chung hay làm riêng thì bác cũng phải cởi bỏ quần áo cơ mà, không lẽ định mặc nguyên quần áo mà hành sự.
Bà Thuận thấy Tâm nói thế thì cũng cứ thế mà vân vê gấu áo lưỡng lự. Tôi biết bà có vẻ vẫn còn hơi ngại nên nằm ngửa ra nệm rồi bảo Tâm xoay mông lại thực hiện tư thế 69. Như vậy thì đầu tôi bị háng của Tâm che phủ đi và bà ta cũng đỡ ngại. Không biết trải qua bao lâu thời gian mà lồn Tâm đã ra nước ướt đẫm mặt và tóc ở vùng dưới tai, gáy của tôi.
Tiếng rên dâm dục của Tâm thì khỏi phải nói vang vọng khắp núi rừng. Tâm hơi nhổm mông lên cao để cho cái lồn được nghỉ ngơi, co bóp và cho Tâm thư giãn bụng hô lên hóp xuống sau cơn sướng. Cùng với động tác co giãn hô hấp ở vùng bụng và co giãn cơ tử cung thì dâm thủy từ lồn Tâm bắn tóe loe ra bên ngoài. Sau khi Tâm phụt dâm khí xong thì tôi lại nhổm đầu mình lên đồng thời hai tay giữ mông Tâm lại để liếm tiếp thêm một đường nữa rồi mới hạ đầu xuống.
Lúc này thì tôi cũng mới để ý là bà Thuận cùng với Loan từ lúc nào cũng đã ở ngay sau phía đầu tôi để nhìn tôi liếm lồn Tâm nãy giờ. Tận mắt chứng kiến quá trình lồn Tâm co giật rồi phun trào dâm khí cùng những tiếng rên la theo cảm xúc thăng hoa không thể kiềm chế nổi thì hai mắt bà ta sáng rực lên. Khi chạm mặt với ánh mắt của tôi thì bà ta ngượng ngùng mà đỏ mặt lên.
– Em địt nhé anh, em thèm lắm rồi, anh làm cho cái lồn em sướng quá rồi. Anh thích địt em trước hay địt cái lồn tơ của con Loan trước…
– Con địt trước cho. Mẹ địt nhiều rồi, ở nhà thì địt với bố ra ngoài thì địt với người khác còn con thì nhịn đói chẳng có ai cả. Mẹ phải nhường cho con trước chứ.
– Ơ cái con bé này, con với chả cái. Địt ai mà địt. Anh… anh đừng có nghe con nít nói linh tinh nha anh. Từ cái hôm địt nhau với anh để thụ thai đến nay em không có làm bất kỳ lần nào nữa để cho chắc chắn đứa con sinh ra là của anh. Anh đừng nghe con bé nói linh tinh. Còn mày, lồn mày chưa được kích thích cho ra nước để sau đi.
– Tâm ơi, nó biết cái lồn của mày nhơ nhớp đã để cho không biết bao nhiêu con ku đâm vào rồi mà nó vẫn liếm lồn cho mày hả. Liếm lồn sướng lắm hả mày, sao thấy mày rên la khiếp thế mà nước cứ phun ra ầm ầm.
– Sướng lắm bác ạ, ai liếm lồn cũng đã thấy sướng rồi nhưng anh ấy liếm có kỹ thuật thì còn sướng mê ly luôn. Có gì đâu mà ngại, cái buồi này của anh ấy cũng địt bao nhiêu cái lồn và lỗ đít người khác nhưng cháu vẫn mút đấy thôi. Ở nhà bác trai không bú lồn cho bác sao mà bác hỏi thế, bác ấy chả rúc đầu vào háng mẹ cháu và cháu suốt, cũng mút liếm chùn chụt nhưng mà chỉ đua đòi theo giới trẻ thôi chứ không có tí nghệ thuật nào.
– Không, ông ấy không có… mày đừng có nói nữa mà làm tao thêm hận… hận tất cả… hận ông chồng bội bạc… hận mẹ mày… hận mày…
– Sướng thì cháu nói là sướng chứ lại nói là không, không sướng mà la như cháy nhà. Hận thù làm gì cho mệt, hôm nay cháu dẫn bác tới đây để cho bác được sướng, coi như bù đắp đền bù cho bác được chưa. Bác có muốn được anh ấy bú lồn cho không?
– Không được, mẹ địt thì địt đi còn lắm chuyện. Giờ đến lượt con để anh ấy bú lồn cho ra nước để còn địt. Bà ấy không thích thì thôi đi, bà ấy muốn làm một mình mà.
– Em xoay người lại đi đừng ngồi như vậy, xoay phần bụng về phía này này. Loan nhanh chóng ngồi lên mặt tôi theo hướng thực hiện tư thế 69 như mọi khi nhưng tôi nói cho cô bé đảo ngược lại để chĩa cái lồn của mình về phía bà Thuận.
– Cháu ơi, bà cũng muốn thử cho biết. Tâm ơi nói với cậu ấy lát nữa làm cho bác nhé.
– Banh rộng chân ra, dạng lồn rộng ra đi.
Tôi nói trống không như vậy nhưng mắt nhìn ngược về phía bà Thuận. Bà ta cũng tự động răm rắp làm theo. Loan cũng tưởng tôi chỉ đạo mình nên cũng tự động bè rộng hai chân ra để cho tôi liếm. Tôi lè lưỡi bắt đầu liếm cái lồn non tơ mới lún phún mọc lông của Loan, tay thì lần mò chủ động sờ soạng bóp vú móc lồn bà Thuận để thử phản ứng.
Lồn non tơ lại có gien di truyền về tính dâm nên chẳng mấy chốc mà lồn của Loan đã là một vũng lầy. Lúc này thì tôi mới hướng dẫn cho bà Thuận ngồi lên thay thế theo đúng tư thế của Loan. Cũng là đàn bà gốc dân tộc nhờ chồng thăng tiến mà đi lên được sống sung sướng nên lồn bà ta cũng khá thơm tho tuy rằng lông lá để mọc tự nhiên không được gọn gàng chăm sóc cắt tỉa cho lắm.
Được một nửa chặng đường thì tôi cũng muốn thử hay là ép cũng được khả năng mút buồi của bà ta, xem bà ta mê mẩn cái vật đàn ông của tôi đến đâu nên tôi lại hướng dẫn bà ta xoay lại như tư thế ban đầu của Tâm. Như vậy thì bà ta sẽ có thể nhìn thấy rõ nhất cái thanh thép của tôi đang ra vào trong lồn Tâm. Thêm một lúc thì nhân khi Tâm đang xoay sở để thay tư thế thì tôi cũng dừng liếm bà Thuận mà nói Tâm dừng lại, nhấc mông ra khỏi dương vật của tôi.
– Mút buồi đi.
Lại một lần nữa tôi nói trống không để ai cũng tưởng là tôi nói tới mình. Tôi muốn thử phản ứng ra sao. Tất nhiên là vừa nghe vậy thì Tâm đã không một giây phút nào lãng phí lập tức cúi xuống mà gục gặc cái đầu như cái máy khâu.
– Mày không thấy bẩn hả mày, nhìn ghê chết đi được, nó vừa chọc vô cái lỗ dơ bẩn của mày mà…
– Bẩn gì mà bẩn, Bác không nghe lúc nãy cháu vừa nói gì ah kể cả nó đút vào lỗ đít thì cũng mút. Nè mà anh ấy cũng nói bác mút buồi đi đó, bác mút đi cho biết…
– Ấy đừng, mày làm gì vậy… ụa… ụa… ục… ục… Tâm đã nhả dương vật tôi ra mà ấn đầu bà Thuận xuống ngậm lấy dương vật của tôi…
– To không, thích không bác? Sao nào… được bú lồn đã thấy sướng lắm chưa, có như lời cháu nói không đó. Ngoan ngoãn và biết điều một chút đi, mút buồi cho anh ấy sướng một chút đi thì anh ấy bú lồn cho sướng. Đừng quên là cái buồi này lát nữa sẽ địt cho bác sướng đó.
– Mày bỏ đầu tao ra để… để tao tự mút được rồi.
Cứ thế tôi để bà Thuận mút thêm một lúc nữa rồi mới để Tâm địt tiếp. Sau đó tôi địt đến Loan rồi cuối mới đến bà Thuận. Do cuộc sống nhàn hạ sung sướng đã lâu không phải vận động lao động nặng nhọc gì. Trong hoạt động tình dục thì cũng chỉ hoạt động cường độ thấp với một người không còn tinh lực sung mãn nên khi được tôi làm tình thì mới chỉ bước sang hiệp hai là bà ta đã có dấu hiệu quằn quại không chịu được nhiệt và rên la như cháy nhà rồi.
Hết hiệp hai là bà ta xụi lơ buông cờ trắng đầu hàng nhìn tôi tiếp tục như con mãnh thú vẫn tiếp tục quần nhau kịch liệt với Tâm. Tâm nhìn bộ dạng của bà ta như thế thì cũng hãnh diện và tự hào, vừa địt nhau với tôi vừa rên la và vừa khẩu dâm cùng bà ta, trao đổi cảm nhận sung sướng cực khoái của hai người.
Kết thúc cuộc chiến, Tâm cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện khi tự mình dùng miệng làm sạch cơ thể của tôi rồi ả con gái của Nguyệt nằm gục trên ngực rắn chắc của tôi…
– Loan, con lấy cho mẹ cái túi xách, lấy cái gói bọc mà mấy bác lúc nãy đưa mẹ nhờ đưa lại cho anh ấy đi con. Giờ đã xong việc chính thì Tâm mới nhớ ra gói mà tôi đã nhờ…
– Anh… anh có thể cho em cái thuốc như mẹ em đã dùng với cha em được không? Em sẽ cho lão uống để giống như mẹ em vậy. Tâm nói lí nhí tiếp tục như sợ bà Thuận và con gái nghe được.
– Hai người có chuyện gì mà bí mật thế.
– Loan, em dẫn bác ấy xuống dưới kia bảo Hương dẫn đi tắm trước đi rồi lát mẹ em tắm sau? Tôi thấy sự nghiêm trọng của vấn đề nên giục Loan kéo bà Thuận đi chỗ khác. Nhà sàn của người dân tộc thì làm gì có nhà vệ sinh và nhà tắm khép kín đa số toàn ra tắm suối hoặc là dùng các ống nứa dẫn nước từ nguồn về nhà cho vào các chum sành để nấu ăn và thi thoảng tắm rửa.
– Tuyệt đối không được làm như vậy, cô đừng có điên. Nguyệt đã tốn bao nhiêu tâm huyết tiền của mới đưa được ông ta ngồi lên vị trí đó mà kể cả cô cũng như vậy. Giờ ông ta chết là hết, biến thành công cốc hết. Ông ta là cầu nối là trạm trung chuyển chuyển giao quyền lực tốt nhất, là con bài chiến lược không được có sai sót sự cố gì được cả. Thử hỏi là khi chồng bà Thuận về vườn là bao lâu nữa, ai thích hợp ngồi vào vị trí đó thay thế thích hợp hơn ông ta? Bằng mọi giá phải để ông ta ngồi vào vị trí đó để sau này còn chuyển giao cho anh rồi anh sẽ chuyển giao lại nó cho con chúng ta. Cô đừng có quên kế hoạch ban đầu để thuyết phục tôi là con giữa chúng ta sẽ làm lãnh đạo để trợ giúp những đứa con khác đó nhé.
Sau khi mọi người đã đi đủ xa thì tôi mới nói với Tâm.
– Nhưng… nhưng em nghe mẹ nói là anh có kế hoạch muốn làm quan. Tên đó chẳng có tiền đồ gì đâu, cùng lắm là lên được chủ tịch chứ còn bí thư là do trung ương điều xuống và sắp xếp. Tên đó thì không thể chạy được lên bí thư rồi, chi bằng cho hắn chết quách để dành tiền cho mẹ chạy cho anh.
– Không được, chuyện hắn lên bí thư em không cần phải lo nghĩ gì cả. Còn chuyện anh làm quan cũng là câu chuyện của ít nhất 20 năm nữa như hắn ta bây giờ. Từ giờ đến lúc đó phải từ từ đưa hắn lên nắm quyền để chuyển giao dần. Khi đó hắn 60 tuổi nghỉ hưu và hoàn thành sứ mệnh thì em muốn xử lý hắn thế nào cũng được.
– Vâng được rồi, thế theo ý anh đi.
– Em có biết đây là cái gì không?
– Không?
– Cho em đó, mang về nhà và tìm cách cho hắn ta uống để phòng ngừa phản trắc. Lại đây nói nhỏ nghe nè.
Tôi thì thầm vào tai Tâm sơ lược kế hoạch và tác dụng của thuốc, mục đích sử dụng. Cũng như là nói cho Tâm biết để diễn cùng tôi gạt cho bà Thuận mang thuốc về cho chồng bà ta uống để dễ bề điều khiển chồng của bà ta. Qua nay những lúc đêm khuya sau những màn truy hoan xác thịt khi những người đàn bà bên cạnh đã chìm vào giấc ngủ thì tôi vẫn nằm tận hưởng dư vị còn đọng lại của những cuộc làm tình đó và suy nghĩ về cuộc đời tương lai của mình.
Tôi đã suy nghĩ và quyết định xong về đối sách và đường hướng sắp tới của mình. Sẽ áp dụng theo chuẩn mô hình vua Lê – chúa Trịnh ngày xưa tức là trên danh nghĩa vẫn là vua Lê đứng đầu nhưng mà quyền lực thực tế, các quyết sách lại nằm ở và được đưa ra từ phủ chúa. Tổ hợp Lâu đài nguy nga tráng lệ mà Nguyệt đang thuê các kiến trúc sư hàng đầu của các nước châu âu thiết kế gần như theo phong cách châu âu cổ đại có kết hợp với những đường nét hiện đại xây dựng trên một ngọn núi sẽ là phủ chúa của tôi. Nếu mọi việc thuận buồm xuôi gió thì sau khi khống chế được ông TBT thì tôi sẽ tiếp tục để cho nhân tình của Nguyệt làm bí thư tỉnh chứ không vận động lên trung ương nữa. Lợi dụng và ép ông ta đưa chồng của Tâm lên dần chủ tịch và đến khi ông bí thư về hưu thì lại giật dây ông cựu TBT để vận động hành lang để chồng của Tâm lên bí thư thay thế. Lúc đó thì tôi cũng đã học xong đại học và lâu đài có lẽ cũng đã hoàn thành. Nhân tình của Nguyệt thì tham vọng chạy lên trung ương nên khi thấy Nguyệt không còn vung tiền hay tìm cách quan hệ với những người có khả năng vận động hành lang hay ủng hộ cho ông ta thì có thể ông ta sẽ trở mặt. Do đó tôi cần phải tiên hạ thủ vi cường, ra tay trước đến khi ông ta trở mặt thì cũng là lúc mình ra tay để điều khiển ông ta làm tay sai cho mình. Khi chồng của Tâm lên làm bí thư thì cũng như là vua Lê của cái xứ Lào Cai, còn lâu đài của tôi sẽ là phủ chúa. Các quan lớn bé trong tỉnh, các quan huyện sẽ phải thường xuyên tới phủ chúa của tôi để họp và mọi quyết sách lớn được đưa ra từ đây, thực hiện theo chỉ thị của tôi chứ không phải từ các văn phòng tòa nhà công quyền. Chồng của Tâm chỉ là người đóng dấu và chịu trách nhiệm trước trung ương thay tôi mà thôi.
– Hai người thì thầm tình tứ với nhau cái gì mà ghê vậy. Hai bà cháu một già một trẻ đã mặc lại quần áo bước vào…
– Hìhi, không có gì… chỉ là Long rất tâm lý, bác còn nhớ không lúc nãy khi chúng ta ở nhà cũ đó, có người nhờ mang cái này cho Long. Thực ra là món quà mà Long chuẩn bị cho cháu đó, cháu nghĩ là bác cũng cần nó đó. Nè, lại đây cháu nói cho mà nghe…
– Có… có thật như vậy không?
– Thật chứ sao lại không thật. Thế hôm nay bác cảm thấy thế nào, có đúng như những gì cháu nói không. Lời nói của cháu chỉ có thật. Thế nào bác có muốn lấy một ít không?
– Có… có… mày xin cho bác mấy liều…
– Đây, bác lấy phần của cháu đi, để cháu xin anh ấy phần khác. Anh cho em xin thêm mấy viên nữa được chứ. Này… này… để cháu hướng dẫn lại cách dùng này… bác cứ thế mà làm nhé.
– Loan, con đưa mẹ xuống dưới tắm đi con. Tâm nói sau khi đã rỉ tai dạy bà Thuận cách bỏ thuốc cho chồng…
– Mẹ đi xuống dưới nhờ chị Hương dẫn đi cho. Con vừa lên ah.
– Cái con bé này, mày vừa đi biết chỗ rồi mẹ mới nhờ. Đã phiền người ta nhiều rồi, giờ lại còn định phiền nữa hay sao?
– Cậu… khi nào cậu trở lại đây? Cậu còn muốn gặp tôi chứ? Khi hai mẹ con Tâm đi xuống dưới thì bà Thuận mới ngập ngừng hỏi…
– Bác còn muốn gặp cháu? Tôi vẫn còn đang trần như nhộng hỏi ngược lại bà Thuận.
Đối lại cái nhìn thẳng vào mắt và câu hỏi của tôi thì bà Thuận lại đỏ mặt và cúi gằm mặt xuống khẽ gật đầu…
– Nếu có gặp thì ít nhất cũng phải như hôm nay, sẽ làm tập thể nhiều người khoảng 4 hay 5 người gì đó bác chịu không?
Lại khẽ gật đầu.
– Nếu thế thì lại mút buồi cho cháu thêm lát nữa nào. Mút không được tốt đâu, để cháu chỉ điểm thêm cho thì mới gia nhập nhóm được.
Tôi nói rồi lại hơi xoay người hướng về phía bà ta đồng thời dang rộng hai chân ra, tay phải cấm lấy thằng nhỏ mà xóc nhẹ nhàng để cho nó ngóc đầu lên chứ không ủ rũ như trước. Thấy hành động của tôi như vậy thì bà Thuận cũng bò lại lúc đầu là dùng tay thay thế cho bàn tay của tôi vuốt ve thằng nhỏ. Có bàn tay nghịch ngợm thì thằng nhỏ nhanh chóng thay đổi trạng thái trước sự kinh ngạc của bà ta khi mà cái vật cầm nắm trong tay cứ to dần, ấm dần.
Dùng tay trái khẽ đặt lên đầu bà Thuận là bà ta đã chủ động cúi đầu xuống như sợ sẽ bị tôi ấn đầu xuống vậy. Bà ta vừa ngậm mút được một lúc thì bà ngoại lên nhà, có lẽ bà nghĩ mọi chuyện đã kết thúc. Khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt thì bà như bị đơ người ra. Hơn 50 năm cuộc đời thì đến tận hôm nay bà mới nhìn thấy tận mắt cận cảnh chuyện trai gái mây mưa ong bướm, cũng hôm nay thì bà mới biết cái chuyện đàn bà mút buồi đàn ông là có thật chứ không phải chỉ xuất hiện trong những câu chửi cửa miệng của mọi người.
Nhưng trước thời điểm này thì bà vẫn nghĩ rằng chuyện đó chỉ có giới trẻ như đám Hương, Lý hay xa hơn là đám bá Nụ, Tâm làm thôi còn những người thuộc thế hệ của bà thì không biết làm chuyện đó. Nhưng nay thì đã khác khi mà bà Thuận chỉ kém bà một vài tuổi mà thôi. Bị người lạ bắt gặp đang làm chuyện đáng xấu hổ với người đáng tuổi cháu của mình thì bà Thuận cũng ngại và chậm lại. Nhưng mà tôi lại ấn đầu xuống và bắt đầu hướng dẫn chỉ đạo mút như thế nào. Cũng đã lỡ rồi nên bà Thuận cũng không có vẻ gì kháng cự mạnh cho lắm.
– Chuẩn bị rồi ăn cơm. Bà ngoại nói sau khi định thần lại rồi lại đi xuống.
… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm loạn luân – Quyển 2 tại nguồn: https://truyen321.info/cuc-pham-loan-luan-quyen-2.html
Ăn xong bữa cơm trưa thì mấy người Tâm cũng ra về và tôi cũng đợi bà chuẩn bị hành lý rồi qua nhà ông nội. Ở đó tôi cũng đã chuẩn bị hết một vở kịch để cho bà rửa mắt. Lúc bà sửa soạn hành lý cũng là lúc tôi gọi điện về nhà căn dặn và tổng duyệt lại lần cuối cùng để căn thời gian khi nào tiến hành.
Trên đường rời nhà bà ngoại thì Hương nhìn thấy trên đường hai bé một trai một gái rất đáng thương nên kêu dừng xe lại hỏi thăm. Thì ra đó là hai em bé mới mồ côi cha mẹ, có hoàn cảnh hết sức khó khăn. Mồ côi cha mẹ nên hai em còn nhỏ đã phải tự yêu thương đùm bọc nhau, chăm sóc nhau. Thấy hoàn cảnh tương đồng với mình nên Hương rất thương và nghĩ rằng các em còn tội hơn mình nhiều vì mình còn được người nhận nuôi tử tế.
Hương muốn tôi cho nhận các em vì thương các em. Tôi đồng ý ngay và còn hứa với Hương là sau này sẽ quay lại tìm các bé có hoàn cảnh éo le mồ côi tình thương của cha mẹ để đỡ đầu cho chúng và Hương cũng như các sư tỷ của mình phải là người chịu trách nhiệm chính chăm lo và cả dạy dỗ bọn chúng về văn hóa và võ thuật nữa. Thực ra thì khi chiếm nhà họ Hứa và lập võ đường ở đó thì tôi không chỉ có tham vọng là sẽ đào tạo, dạy võ cho vài ba người như thằng Phát hay mấy đứa cháu của anh Trung.
Dạy võ cho đám đàn em của anh Hùng thì cũng không có nhiều tác dụng vì bọn chúng vốn dĩ đã là những tên côn đồ bặm trợn rồi và cũng chỉ phục vụ mục đích đấm đá trong cái huyện nhỏ bé mà thôi. Giờ đây khi mà tham vọng quyền lực của tôi đã khác thì cái góc nhìn của tôi về việc mở võ quán cũng phải tương xứng với những hình ảnh đầu tiên mà tôi xem và nghĩ đến nó.
Tôi muốn dùng võ quán để đào tạo nguồn nhân lực cho mình để dùng vào việc khi hữu sự. Muốn thế thì phải đào tạo dạy võ từ nhỏ và tốt nhất là dạy các trẻ mồ côi không cha không mẹ vì như thế thì bọn chúng toàn tâm toàn ý vào việc rèn luyện. Hơn nữa là chúng biết ơn tôi, coi tôi như là cha là mẹ đã tái sinh cuộc đời của chúng để hết sức trung thành sau này.

0
0
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận