Thụy Vủ,Đồng Giao sững sốt…những lời tên nầy nói có thể nói là ‘rất có đạo lý,chuẩn không cần chỉnh’.Tú Nhi thì phấn khích,từ lâu trong thâm tâm nàng cãm thấy có cái gì đó không ổn…Đức vừa nói ra những gì nàng nghỉ trong ‘tiềm thức’…tên nầy nhìn có vẻ ‘vô lại,lưu manh’ nhưng có cái nhìn ‘độc đáo’…

-Nói rỏ chút đi…anh có ý kiến gì?Tú Nhi nóng lòng hỏi…

-Quần chúng là ai…là người bán vé số,các người buôn gánh bán bưng,các bác xe ôm…các công nhân viên bình thường chớ không phải là tầng lớp đặc biệt nào…

-Sao dài dòng vậy…trực tiếp đi…Thụy Vủ ‘quát’…có vẻ không kiên nhẩn…

-Ừm… được…vậy ngắn gọn nha.

-Chọn một công viên,xây tạm 1 khán đài…không cần thu tiền vào cửa…mọi tầng lớp ai cũng có thể vào …đây mới chính là làm cho quần chúng…

-Tưỡng gì mới mẻ..không bán vé…làm sao có tiền gây quỷ từ thiện?Thụy Vủ bỉu môi.

-Không phải đâu…ở các cổng vào,đặt nhiều cái thùng…mỗi cái thùng đều do 1 nam 1 nử phụ trách kêu gọi đóng góp tiền cho quỷ từ thiện…ai có hảo tâm thì đóng góp,không bắt buộc…

-Như vậy không chắc lắm đâu…10 người không chừng chĩ có 5 người đóng góp…Đồng Giao nói…

-Ậy…mỗi thùng tiền,cho người đẹp mời chào…bão đãm hiệu xuất sẻ cao…cứ tưỡng tượng đi… cô đi với bạn trai…chẵng lẻ bạn trai cô không thể hiện hào phóng một chút?như vậy coi sao được…phải hong…bão đãm hắn sẽ móc hết túi luôn…còn nửa,cô cũng muốn thể hiện trước mặt bạn trai…hahaha…tóm lại cả hai đều móc túi…

-Nếu ..nếu là một mình thì sao? ….Thụy Vủ không phục…mặc dù nghe rất có lý nhưng cũng tìm cách giãm bớt oai phong của tên nầy..cái bản mặt hắn đương đương tự đắc thấy ghét…

-…con gái thì con trai mời chào, Con trai thì con gái liếc mắt cười mĩm chi…tui không tin là họ không móc túi thể hiện…hắc hắc hắc…tâm lý mà…còn nửa,bán những món đồ lưu niệm với giá cao một chút,ai mua nhiều thì …cho người đẹp hôn 1 cái…cã khối người tranh nhau…hihihi

-Anh nói anh đó hả?Thụy Vủ lườm…

-Chỉ cần không phải là cô….hahaha

-“Anh…” Thụy Vủ tức thở phì phì…bô dáng như con gà chọi.

Tú Nhi hai mắt sáng ngời…lời tên nầy nói đúng là nghe có đao lý…

-Vậy phần ca sỹ thì sao?nên mời bao nhiêu người?Tú Nhi hỏi…cái nầy rất đau đầu,người nổi tiếng ..muốn mời phải trả giá cao,lại phải đón đưa hầu hạ…hơn nửa, phãi mời nhiều người…sẻ là con số thiên văn a…làm từ thiện,mục đích sau cùng là đạt được số tiền càng cao thì càng tốt…

-Mời ca sỷ?không cần đâu…ca sỷ cây nhà lá vườn là được..mới lạ,lại không tốn kém..miển là dàn nhạc và hệ thống âm thanh phải thật là ấn tượng…

-Cây nhà lá vườn?Tú Nhi nghi hoặc hỏi

-Đúng vậy…cô..cô ..cô….Đức cười cười chỉ nàng,Thụy Vủ,Đồng Giao…

-Được…được sao?Thụy Vủ phấn khích…hai mắt sáng ngời…

-Bây giờ thì chưa..nhưng bỏ 1 thời gian luyện giọng,đánh bóng,lăng xê…hahaha sau đó,bão đãm ăn tiền…hihihi…còn nữa..tuyển các sinh viên học sinh nào có giọng…đó là sắc thái mới…bão đãm sẻ thành công…

-Được..cứ làm như vậy…tất cả theo ý anh…Tú Nhi vổ bàn quyết định…

-Cái gì theo ý tôi…tôi chỉ đưa ra ý kiến thôi.

-Không phải đâu..chị Hương nói cần anh góp mặt…sẳn đây,nếu tuyển người mới còn phải nhờ anh luyện giọng rồi…

-hả..?Đức nhìn Hương…nàng đang cười chúm chím…thôi hiểu rồi…muốn lấy công làm tư đây mà…hắc hắc hắc…được thôi…

-Tôi..lúc nầy bận lắm..vừa nói vừa liếc mắt nhìn Đồng Giao…

-“cậu có mặt ở lớp hay không…cũng vậy thôi mà”…Đồng Giao mĩa mai.

-“Hahaha…cô thật là biết nói chơi…” Đức khoái chí mĩm cười…nói như vậy mai nầy cứ tha hồ ….đàn ca hát hò sướng sướng hơn ngồi trong hội trường nghe nói dóc…không hiểu gì hết…hắc hắc hắc.

-“Cậu nha…đúng là đầu gổ mà…cô nàng Tú Nhi kia hình như ‘chiếu tướng’ cậu rồi đấy…”Trên đường đi,Hương liếc mắt nhìn Đức cười nói…

-Nói chơi à…chị không thấy tui với cô ta khắc khẩu sao?làm gì có chuyện đó…

-“Tin chị đi…không sai đâu,để rồi coi…hihihi” Hương cười,cặp môi gợi cãm…Không nhịn được,một tay giử vô lăng,một tay nó đặt lên đùi nàng xoa xoa…

Đức nằm dựa lưng vào thành bồn…mắt lim dim hưỡng thụ…mực nước chỉ phủ tới mông…Phía dưới Hương đang mút mút đầu cặc nó,nàng đánh lưỡi vòng quanh rồi ngậm vào,cố gắng vào thật sâu…nhã ra…liếm từ đầu cặc xuống tới bìu dái,dùng răng cắn nhẹ…

Đức rên ư…ư trong cổ họng…

-Thích không?Hương rù rì bên tai ,liếm vành tai nó…tay mân mê phía dưới…

-Tuyệt vời…không có gì so sánh…

-Thiệt?Đừng xạo cho chị mừng đó nha…

-Ừm…thiệt mà…

-Vậy sao không gọi chị vậy?có biết chị chờ cậu không?

-Ah…lúc nầy bận lắm…có nhiều chuyện phải làm…Đức cũng thích chị mà…hihihi.

-Thiệt?

-“Thề…” Đức đưa tay lên…

-Không cần đâu…đùa thôi…cậu nha…mai mốt phải dành thì giờ cho chị đó…

-Ừm..nhất định…nhưng hơi sợ…

-“Sợ gì?anh Triều? “ Hương liếm vành tai Đức,rù rì hỏi,hai cặp vú đong đưa trước mắt…nó không trả lời,ngồi lên,để cặc vào giửa ,hai tay kẹp vú lại…nhích mông lên xuống…

-“Đồ quỉ…biến thái…”Hương cười hích hích…cứ để nó tự nhiên đùa nghịch…

Hương chỏng mông chờ đợi…cặp mông trắng đẫy đà, cữa động tiên mời gọi… cặp vú đong đưa nhè nhẹ…Nó rà cặc ngay cửa nhấp nhấp vài cái…nhấn mạnh vào…

Cứ mổi lần nó đẫy tới,Hương đẫy lui,đôi khi còn sàn mông qua lại…nhịp nhàng biết cách phối hợp…

Hắn đã về…nàng làm bộ nhắm mắt ngủ…hắn nằm xuống giường,ôm lưng nàng…hơi ấm hắn làm nàng dễ chịu.Buổi tối ngủ,nàng không mặc gì,hắn cũng không mặc gì…nàng cãm nhận được cục thịt to kia đang áp sát vào mông nàng…tay hắn đặt lên ngực nàng,vuốt ve…

-“Sớm vậy đã về?”nàng choàng tay ra sau vịn lấy đùi hắn hỏi.

-Ừm…có chút sớm nhưng cũng 10 giờ rồi…bàn chuyện xong,ăn cũng xong thì về thôi…Chổ nầy tốt lắm…hay là chọn 1 ngày…tất cả mọi người tới đó vui chơi một bửa…thấy sao?

-Ừm…tốt…

-Bàn chuyện gì vậy?

-Văn nghệ quần chúng gây quỷ từ thiện…người ta nhờ giúp 1 tay…

-Ừm..nghe nói cậu hát hay đàn hay…hôm nào hát chị nghe…

-Tàm tạm thôi…lúc nào cũng được mà..bà xả…hihihi

-Hết rồi à?không còn gì nói nửa sao?

-Hết rồi..đâu còn gì…

Đức mĩm cười trong bóng tối…đắc ý,nói ra chuyện trưa nay sẻ không có hiệu quả bằng cứ làm thinh…bà ‘vợ cả’ nầy của mình ‘ghê’ lắm chờ coi đi..hắc hắc hắc….

Thật ra Đức thừa biết Phó Vinh đã báo cáo rồi…để cho hắn có dịp thể hiện thì hiệu quả hơn nhiều…

-Nè…mới hơn 10 giờ…mình làm em bé đi…

-“Như vậy…không được…hai đứa kia…”Nancy cười rúc rích,’cố tình’ chống cự…nhưng rồi hai chân cũng dang rộng ra…

-Yên chí đi…sáng mai đi trể một chút…chưa thấy ai ‘Đêm 7 ngày 3 ra vào chưa kể’ sao…bắt đầu từ đêm nay cho chị em cô mở rộng tầm mắt…

-“Ba hoa…” chưa dứt lời…con cặc của nó đá dí ngay miệng…

Trò 69 bắt đầu…

Nghe tiếng hắn về…không phải vô phòng mình…Kiều Nga hậm hực…cái tên vô lương tâm,thật không công bằng mà…

Lại nghe ngóng…càng nghe,người càng nóng ran…kiểu nầy ai mà ngủ cho được…nhưng rồi cuối cùng nàng cũng ngủ thiếp đi…

Tờ mờ sáng…nàng giật mình…hắn vừa nằm xuống bên cạnh…bàn tay hắn mò mẫm khắp nơi.

-Hihihi…mình làm em bé đi…

Kiều Nga ‘giận dổi’muốn tống cho hắn một đạp cho hắn văng xuống giường…nhưng lại thay đổi ý kiến…cho hắn ngộp thở…chết luôn…

Hai tay nàng ghì tóc hắn sát vào…hai đùi thon kẹp đầu hắn…mắt nàng lim dim..miệng cười mĩm…hai tay không ghì tóc hắn nửa,mà vuốt ve trìu mến iêu thương…

“Kiều Chinh…tại hắn vào phòng chị đấy..không phải tại chị đâu”…

Đức càng chơi càng dai…có bài,có bảng,có nhịp điệu…khi hùng hục ,khi nhẹ nhàng…trai trẻ mà sung sức,nàng nào cũng là mỷ nử,ngực to mông bự lồn thơm…tha hồ tận hưỡng.

Kiều Nga cũng vừa biết trái cấm không lâu…quằn quại rên siết …khó mà kiềm giử những âm thanh khoái cãm…

Trời càng khuya…càng im lặng…tiếng thằn lằn thĩnh thoãng xen lẩn tiếng ‘kia’ vang lên trong đêm thanh vắng…

Hình như mọi người đã ngủ say…nhưng nhìn kỷ mí mắt thỉnh thoãng lay động…

“Ngày mai…không dòm ngó…đến mình…mình thiến hắn… cho bỏ ghét”…Kiều Chinh ‘lầu bầu’ xong hổ thẹn… mĩm cười…

Cô nàng Ngọc Như luôn ngáy nhè nhẹ…tâm hồn vô tư…

Những người khác ôm chặc chiếc gối ôm ,liên tục trở mình…trong bụng thầm rủa…pha lẫn cãm giác,ao ước và ngưỡng mộ…

Tờ mờ sáng,Kiều Chinh vào phòng tắm,mở vòi sen…những giọt nước làm nàng sảng khoái…âm thanh kia vẫn còn văng vẵng bên tai…hôm ấy không biết mình…có phải là cũng vậy hay sao?nếu là vậy…thật ngượng chín người.

Có tiếng động…cánh cửa phòng tắm mở toang…Kiều Chinh sững sốt…hắn đang đứng đó,trần truồng như nhọng…theo bản năng,nàng dùng tay che trên che dưới…nhưng biết có che cũng vô dụng…

-Anh..anh đi ra đi…Kiều Chinh hai má đỏ bừng, gắt nhỏ…sợ người bên ngoài nghe…

-“Anh vào tắm với em..hihi…mình tắm uyên ương đi…”Đức tỉnh bơ,thầm quyết định hôm nay nhất định ‘nhất dạ quá tam quan’…một đêm làm ba chị em luôn ,tuy chưa phãi cùng giường cùng chổ nhưng cũng là ‘quá đỉnh’ rồi…nó bước vào vòi sen…ôm lấy người đẹp …

-Đừng..mọi người thức hết rồi..ưm…đừng…buông em ra…tối nay…ưm…

Miệng nói ‘buông ra’ nhưng hai tay lại ôm ghì lấy hắn…cái lưỡi của hắn làm nàng nhột…rỡn tóc gáy…

Lưng Kiều Chinh dựa vào tường…hai tay nàng ôm ghì cổ hắn,hai chân nàng ghìm eo hắn…nàng run chuyển theo từng cú ‘thúc’ của hắn…Kiều Chinh muốn hét lên nhưng không dám…mọi người đã thức hết rồi…ngượng chết đi thôi…chỉ còn cách là.

Kiều Chinh há miệng cắn vai hắn…không buông…nàng biết nếu không cắn hắn…mọi người sẻ nghe…

Nhưng ai cũng biết rồi…hắn đang ở trong phòng nàng…

….

Một chiếc Toyota Fortuner màu đen ngòm,biển số 66 của Đồng Tháp trời vừa sáng đã tiến vào thành phố Cần Thơ…

-Hắc..hắc hắc…lảo đại…đâu có gì gấp gáp…Cần Thơ gạo trắng nước trong…Ai đi đến đó cặc không muốn về…hắc hắc…mình ở vài bửa chơi cho đã cặc chứ hả?

Gả lái xe cười giođng dâm đãng nhìn san người đàn ông bên cạnh đề nghị…

-Đúng đó lảo đại…nhân dịp nầy ..đụ mẹ cho đàn em hưỡng thụ một chút…coi như thay đỗi không khí …lâu qua mới qua Cần Thơ chơi…hahaha

Một trong hai gả ngồi hàng ghế sau phụ hoạ…gả nầy đầu trọc lóc,người đô con nhìn rất bặm trợn…

-“Hai thằng bây gấp gáp cái gì…có lần nào đi ra ngoài lảo đại không để cho tụi mình thoãi mái đâu..”gả ngồi trên hàng ghế sau lưng người được gọi là lảo đại phụ họa…

Lảo đại cuối cùng cũng lên tiếng…

-Chơi ba ngày…sau đó làm việc..đủ cho tụi mình gãy cặc rồi..hahaha

***

5
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận