Có thằng chưa thấy quan tài chưa đổ lệ (2)
Ngồi trong văn phòng,Giám đốc Sở CA tỉnh Duệ đang âm thầm trù tính, nghe thằng Bình đã ‘xãy’ ra chuyện…hắc hắc hắc…vậy là mình có cơ hội ra tay ‘trượng nghỉa’ rồi…chỉ cần khéo léo ám chỉ , nó còn không dâng con vợ sao…vợ thằng Lý Bình quá múp…nhìn là nứng cặc rồi…hèn chi lảo đại nóng lòng…cũng phải,nhưng mình không biết có nên ‘vớt’ trước hay không…lảo đại làm sao biết được,thằng Bình cũng đụ qua rồi,đâu phải gái zin đâu à…một khi đến tay lảo đại…biết đâu giử làm của riêng thì mình ngóng mỏ…

Lúc nầy điện thoại trên bàn reo lên…cắt dòng tư tưởng của lảo…

-A lô…tôi là Kim Duệ sở CA tỉnh…

-Là tôi đây…Tố My đây…Giám đốc Duệ à..anh mạnh khỏe a…

Tố My sau khi hai ngày đi xả stress,hưỡng mùi cặc tơ đã trở về hai ngày nay rồi…hôm nay,trong văn phòng,sực nhớ tới Trúc…hơi lo ngại…cái chổ đó bị CA chụp…không biết tháng tới nầy có còn được xã stress nửa hay không đây…nghỉ đến là tức rồi…CA lúc nầy làm việc không theo quy củ,chổ của con Trúc thuộc tỉnh Sóc trăng…lảo Duệ này coi bộ rãnh rang quá rồi…chuyện của người khác lại ôm vào mình…

-hahaha…khoẻ lắm ..cám ơn chị…Chị Tố My Trưởng ban à …sao rãnh rổi vậy?

Miệng cười hihi haha xã giao nhưng trong bụng vô cùng nghi hoặc,mình và con mụ nầy xưa nay ít qua lại,gặp nhau thì chào hỏi một vài câu…sao hôm nay gọi điện hỏi thăm?có gì không bình thường rồi…vì vậy Duệ ‘đề cao cảnh giác’…

-Giám đốc Duệ à…Chuyện là vầy….tôi có người quen nói bên Sóc trăng than phiền là CA bên Cần Thơ có hành động gì đó bên địa phận của họ…hahaha không phải lãnh vực của tôi nhưng chỉ vì hiếu kỳ thôi í mà…

Trưởng ban My miển cưỡng giải thích…dù sao cũng phải can thiệp một tiếng cho người chị em của mình… không phải là đạo nghỉa gì,cũng chỉ vì chút tư lợi mà thôi…nếu không can thiệp ,thiệt khó ăn nói, quan trọng là cuối tháng có cặc tơ để vui vẻ…

Duệ sửng sốt…thì ra là cái vụ độc phẩm kia…không biết ai là người quen của con mụ ban tuyên giáo nầy,nhưng theo giọng điệu thì hình như mụ nầy chưa biết rỏ nguồn cơn nên mới chỏ mồm vào…nếu là ai khác…nghe dính líu tới độc phẫm là lánh xa rồi…

Tâm tư Duệ chợt động…lảo đại lúc nầy nhường nhịn…không dám ‘ra quân’ đối đầu,vậy mình có nên khích tướng con mụ nầy ‘choãng nhau’ với bên kia một chút?Chổ dựa của mụ nầy không vừa đâu…nghỉ liền làm…Duệ làm ra vẻ uất ức:

-My trưởng ban à..cái vụ nầy..aihh…nói thiệt nha…tui cũng hết cách…tuy tui quản CA nhưng nếu hạ thuộc hạ không nghe lời thì cũng khó làm lắm …chị cũng biết đó mà…

Tố My cũng là người trong quan trường,tuy ít tranh giành lợi ích nhưng cũng không thích ai lấn tới,nghe thấy giám đốc Duệ e dè người nào đó…My Trưởng muốn sánh cường,khoe mẻ…nếu có thể,phô trương với giám đốc Duệ nầy một chút cũng tốt…cho lảo biết cái thế lực phía sau bà cũng không phải tầm thường…Giọng nói My Trưởng ban trầm lại,vô cùng nghiêm túc.

-Ai vậy?dử vậy sao?Giám đốc Duệ anh nếu không ngại nói nghe thử?

Duệ đắc ý…xem ra trong lời nói có chút mùi thuốc nổ rồi…lảo liền thêm chút ‘lửa’…

-Trưởng ban My à…thôi đi…người ta mạnh lắm đó nhen…

-Tui đâu có hỏi mạnh hay yếu…chỉ muốn biết thần thánh phương nào thôi…Giám đốc Duệ,sao anh lề mề vậy?Trưởng ban My bặt đầu mất kiên nhẩn…

-“Ậy…thôi được..nè..cho chị biết nha…Cục trưởng Cục CA thành phố là người của Trần Đức…” Duệ ‘miển cưởng’ hé lộ tin mật…

-Vậy sao?thôi không còn gì nửa…giám đốc Duệ…cám ơn anh…

-“Hy vọng có kịch coi…My Trưởng ban…bà đừng làm tui thất vọng nha”…hahahaha.

Trưởng ban My gát điện thoại,sửng sốt…tưởng là ai…là hắn?

Tố My không ngu…rỏ ràng lảo Duệ muốn bà ‘đụng độ’ với chổ dựa của Trần Đức đây mà…lảo muốn ‘tọa quan sơn hổ đấu?’đừng có hòng…bây giờ không rãnh tính toán với lảo…sau nầy có dịp sẻ cho lảo già nầy biết tay…Tố My suy nghỉ làm sao giãi quyết vấn đề dùm Trúc,không cần phải ‘đụng độ’ làm gì…không đáng.

Vừa lúc đó,,chuông điện thoại vang lên…

-A lô…Tôi là Tố My..Phó trưởng ban Tuyên giáo..

-“Tố My …là tôi đây…Yến đây…”Giọng của Chủ tịch tỉnh phu nhân vang lên…

-Chi Tư à…sao rãnh rổi vậy?

-“Rảnh thì không rảnh đâu…nhưng cũng phải gọi nói cho rỏ…nè..cái vụ con Trúc… đừng có xen vào…”Giọng Chủ tịch phu nhân như có vẻ không vui…có chút hậm hực.

-“Sao vậy chị Tư?” Tố My sửng sốt..dù sao cũng là bạn bè thân,coi như chị em mấy chục năm rồi…

-Hai mẹ con nó có liên quan đến ma túy đó…thôi vậy đi nha…

Đường dây đã cắt rồi,đầu óc Tố My còn ong ong lên…ma túy?cơn giận bùng lên…nếu chị Tư không nói rỏ,tin con Trúc,bà xớn xác chỏ mồm vào,như vậy người ta sẻ nhìn bà ra sao?còn cái lảo khốn kiếp Duệ kia rỏ ràng là muốn bà đi chết đây mà…được lắm..lảo già kia…chờ coi đi.

Tố My không dằn được cơn tức giận,cầm di động gọi …

Trong lúc nầy,Tiên đã được thả ra,vừa về đến.Ngôi biệt thự đã được giãi tỏa…hai mẹ con Trúc,Tiên đang xù xì to nhỏ bàn bạc.Mẹ nào con nấy,Tiên xúi giục hai mẹ con ôm 500 ngàn đô kia ‘cao bay xa chạy’…Trúc nghe cũng động lòng nhưng dù sao cũng là ‘hồ ly’ mấy chục năm rồi,nhìn ‘tướng’ biết người…Tên kia nhìn trẻ tuổi đẹp trai nhưng đừng nên chọc vào,hắn mà nổi giận…hai mẹ con vô khám suốt quãng đời còn lại…tên nầy có vẻ thần thông quảng đại…Trúc nhớ lại 4 thằng cô hồn các đãng kia chưa quá 24 tiếng đồng hồ đã bị tóm…tức thì tỉnh ngộ nói với con gái :

-Đừng giởn mặt…Tao nói mầy nghe nha…chạy không khỏi Đại Ngãi nầy đã bị tóm rồi…tao cũng đã từng nghỉ..tên kia ghê lắm…mai nầy mầy gặp nó rồi biết…nghe tao đi,mai nầy,làm việc cho hắn…ít ra cũng còn sống sung sướng mà…khỏi vào tù…Bọn thằng Quân kia…dử nhiều lành ít rồi…

Tiên sững sốt…nàng biết tánh tình mẹ mình,coi tiền như mạng…thấy tiền sáng mắt,nay 500 ngàn mỷ kim trước mắt cũng không dám động…vậy có nghĩa là gì chớ?tên kia khủng vậy sao?ngay cả mẹ mình cũng sợ,cụp đuôi hồ ly rồi?Tiên nghỉ tới 500 ngàn đô mỷ..tiếc ngẩn ngơ nhưng cũng bấm bụng nghe lời …

Tiếng chuông di động của Trúc kêu vang lên…Trúc bỉu môi khi nhìn trên màn hình .:”lúc cần thì lặn mất tiêu,lúc không cần thì trồi lên”…

-A lô..Tố My có chuyện gì à…sao hôm nay rãnh rổi vậy?

-“Trúc à..bạn bè bấy lâu nay…cái chuyện chị buôn bán thứ đó mà còn kêu tui giúp nầy giúp nọ..chị muốn hại chết tui à?” Tố My đang giận dử,tuông một tràng trách móc…

Trước đây,Trúc luôn nhường nhịn,mục đích là một ngày nào đó, bị ‘tối lửa tắt đèn’ cũng có chổ ‘dựa hơi’ nên chuyên tâm hầu hạ Tố My và chị Tư như con sen…Ai dè lúc xãy ra chuyện,hai con mụ nầy cứ mãi mê cặc non…câu giờ,chần chờ…nay hết chuyện thì điện thoại mắng nhiếc…Trúc liền ’nộ khí xung thiên’…không cần vuốt ve nịnh bợ như trước nửa.

-“Chị nói nghe hay lắm…lúc tui cần mấy người…chị và chị Tư mãi mê ôm cặc…không đếm xỉa gì hết…bây giờ hết chuyện thì ra miệng ra mồm quạnh họe…đủ rồi nha…Coi tui là ai hả?con chó của mấy người sao?”Trúc cũng không vừa,không cằn phải nhân nhượng nửa,bóp chát phản pháo lại…

-Tố My sửng sờ…con Trúc nầy đã ăn mật gấu rồi hay sao?dám dùng giọng như vậy nói với mình?

-Được…được..là chị nói đó nha…mai nầy có chuyện gì cũng đừng phiền tui…

-Hahaha…người lo không phải là tui đâu…nè…nghỉ tình bạn bè mấy chục năm nay..tui nói cái nầy cho nghe …tui có cái USB trong đó có nhiều cãnh cụp lạc của mấy người..hihihi…hiểu chứ gì?Xếp Đức đang nắm cái USB trong tay đó…chuẩn bị tinh thần đi…thôi chào nha…

Trúc cắt đường dây bên kia ..bên nầy đầu của Tố My ong ong lên…mồ hôi lạnh đổ ướt lưng…ngồi phịch xuống ghế…

***

..Đối với người đi làm,ngày thứ Sáu là ngày thư giản nhất bỡi vì ngày mai là thứ Bảy rồi…hai ngày cuối tuần,nghỉ xả hơi vui chơi nhậu nhẹt đàn điếm…đêm về có vợ có gái thì đụ,không có gái thì kêu gái nếu có tiền…bọn nào thuộc chế độ 3 ’0’ (không gái không tiền không vợ) chỉ có một đường đi đó là chơi chị ‘5’ tức là sục cặc để xã sì trét (stress).

Sáng thứ Sáu…thời gian qua nhanh hơn nhiều,quây qua quây lại đã đến trưa rồi…hôm nay Phó Chánh văn phòng Du đã rủ rê mời mọc một số người cùng nhau đi thư giản…vừa ăn trưa vừa ca hát…nhậu nhẹt…nói tóm lại là để giao lưu với nhau..thân càng thêm thân…

Đức sững sốt khi thấy hai người Đồng Giao,Thanh Nhã cũng tham dự…lại còn mang theo cây đàn guitar…hiểu rồi…cô nàng Thanh Nhả rỏ ràng muốn khoe tài đây mà…cũng đúng,ngàn người ca có mấy người biết đàn guitar?nhất là mỷ nử…mỷ nử vừa đàn guitart vừa hát…đàn ông xếp hàng dài mất chục cây số…

-karaoke nào vậy?Đức nhìn Quyên hỏi…mùi thơm từ cơ thể nàng bay ra làm cặc trong quần rục rịch…

-“Queen…chổ đó được lắm”…có tới chơi mấy lần rồi…Quyên cười…

-Vậy sao?Đức ít đi lắm…

-“Sao vậy?không biết hát à?thời buổi nầy hát karaoke là thời thượng đấy…sao cậu hai lúa vậy?” Quyên ‘chê’…

-Chịu thôi..hát karaoke…không thích lắm…hihihi…coi như là hai lúa đi…

Cái nầy Đức nói thật…là tay chơi đàn guitar,và dương cầm…biết đàn biết hát thì rất hiếm khi hát karaoke…Quyên chỉ quen biết nó sau nầy,không hề biết ‘soái ca trùm sò’ của ban nhạc đang ngồi trước mặt nên mở miệng chê nó là ‘hai lúa’…

-“Vậy …lát nửa…hihihi..cho cậu mở rộng tầm mắt…”Quyên ‘hãnh diện’ khoe…nàng ca hát thường được bạn bè khen dồi nên rất tự tin…trong các dịp đám cưới,sinh nhật của bạn bè ,rất thích ‘thể hiện’…thời nay là vậy thời đại của ‘xấu che tốt thì đánh trống gỏ chiên cho cả thế giới biết’…

Du có lẻ quen biết với quản lý của chổ nầy…một đám 20 người đến,vô thẵng không chờ đợi gì hết…những người khách đang chờ nhìn đám người của Du với ánh mắt đố kỵ..hahaha,cái nầy là ‘mặt mủi’ đó nha…Đức hướng về Du đưa ngón tay cái lên…Phó Chủ nhiệm Du được khen…sướng rên mé đìu hiu…mặc dù không là gì nhưng nổ lực ‘bắt giò’ mấy tuần nay coi như có chút thành tựu…

-Hahaha…Hôm nay thứ Sáu..chúng ta vui chơi thoãi mái đi …vừa ăn uống vừa ca hát…hôm nay đặc biệt nha…Cô Thanh Nhả…sẻ vừa đàn vừa hát cho chúng ta hưởng thức…nghe rỏ chưa?haha..có dịp mở rộng tầm mắt rồi…vổ tay đi…tiệc vui bắt đầu…

5
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận