Tuấn Hào,Tuấn Kiệt hôm nay không còn vẻ cao cao tại thượng như trước kia…nhìn thấy Đức liền gật đầu chào rất là thân thiện…nhất là Tuấn Kiệt…nếu không nhờ Đức ‘trượng nghỉa’ ra tay thì bây giờ có lẻ đang cùng bọn Lý Tuấn Phàn bóc lịch trong khám…hắn nhớ lại lúc Đức thẫm vấn hắn ở Cục an ninh..trong lòng vẩn còn ớn lạnh…hiện nay Tuấn Kiệt đã biết khôn rồi…chuyện thầm yêu trộm nhớ Yến đã đi vào quá khứ…

-“hahaha…xin chào mọi người…không phải tôi đến trể nha…chỉ tại mọi người đến sớm thôi…Ụa…sao không thấy Tú Nhi vậy…?” Nhận thấy MC Tú Nhi không có mặt liền thắc mắc hỏi…nghe nói nhà nầy là nhà của con nhỏ nầy…wow…chắc là bà nhỏ của cán ‘gộc’ rồi mới được căn nhà ngon lành như vầy…

-Chuyện gì?anh kiếm tôi à?

Tú Nhi từ trong nhà bước ra,nghe có người hỏi mình,liền lên tiếng… mới biết người vừa hỏi là Đức…

-“Hihi…muốn chào chủ nhà một tiếng í mà…”Đức sửng sốt nhận thấy bên cạnh Tú Nhi có một người rất quen mặt:…đã có dịp chào hỏi lúc ông ta cùng Chánh văn phòng trung ương Nhạc đến trường Đảng.

-Bí thư Phúc…sao ông lại ở đây?

-“Cậu đang đứng trong nhà tôi mà hỏi tại sao tôi lại ở đây à?”Bí Thư Tình ủy Lưu Hửu Phúc cười…

-“Là ba tôi đó”…nhìn thấy vẻ mặt ‘ngáo ộp’ của Đức,Tú Nhi cười khì nói…

-“Hả?”Đức thấy đầu ong ong lên…thì ra là con gái của Bí thư Tỉnh ủy… vậy mà bấy lâu nay cứ tưỡng là vợ bé của ông nào…

-Sao mặt bư ra vậy?có chuyện gì sao?

-Không…không có gì…hihi..bất ngờ thôi…

-“Cậu không biết Tú Nhi là con gái tôi à” Lưu Hửu Phúc cười hỏi…

-Không..không biết cô ta là công chúa nên thỉnh thoãng cũng ‘khi quân phạm thượng’ chút chút..hihi…Tú Nhi à..không ghi thù chứ?

-Hahaha…Cả hai cha con Lưu Hửu Phúc cùng bật cười…Đám đông nhìn thấy Bí Thư tỉnh ủy chuyện trò thân mật với Đức….nhiều ánh mắt ganh ghét có..hâm mộ có…

Lưu Hửu Phúc biết,nơi đây đám người trẻ,sự có mặt của ông sẻ làm họ không được tự nhiên nên chỉ chuyện trò với Đức vài câu rồi trở vào nhà.

-“Ok….mọi người đã đến đông đủ…vậy chúng ta bắt đầu…”Tú Nhi nhìn quanh cất tiếng nói…đám đông đang trò chuyện,nghe chủ nhà lên tiếng…tất cả đều im lặng tập trung…

-Mọi người chắc cũng biết rồi…hai tháng nửa sẻ có tuần lể trình diển văn nghệ giúp vui trong dịp Tết …Lần tổ chức nầy có sắc thái mới…chúng ta sẻ thành lập một đội văn nghệ mà các ACE là thành phần chính…sẳn đây xin giới thiệu người phụ trách đội văn nghệ nầy…đây là Trần Đức…

-“Haha..xin chào ACE..tôi là Trần Đức…phụ trách huấn luyện ACE…” Đức bước ra hi hi ha ha đưa tay chào…

-“Hắn?…có được không đó? Hắn huấn luyện tôi?tôi huấn luyện hắn thì còn được”…một số thanh niên nhìn Đức bỉu môi khinh thường…tỏ ý không phục…

-“Haha…chuyện là vầy…Trần Đức tôi…được Tú Nhi mời trọng trách huấn luyện các ACE cho các đêm văn nghệ hai tháng tới đây…tôi đã nhận lời…một khi đã nhận lời thì nhất định phải làm cho tốt…haha…như vầy đi…nếu có ai trong các ACE cãm thấy không thích…vậy người đó có 1 phút…suy nghỉ…thích thì ở lại…không thích thì nên đi về ngay đi… không nên làm mất thời giờ của nhau…” nói đến đây,Đức nghiêm mặt…nhìn đồng hồ…

Mọi người sững sốt..tên nầy còn trẻ sao lại ‘bá đạo’ vậy …vài người nhìn Tú Nhi…nàng thản nhiên không nói gì…rỏ ràng là ủng hộ những lời Đức vừa nói…

“Tổ chức một sự kiện quy mô…muốn thành công cần phải có quy tắc,kỷ luật…như vậy mới đúng…không thể vô tổ chức được..”Tú Nhi thưởng thức phong thái làm việc nầy.

-Một phút đã trôi qua…Rất mừng khi các ACE đã lựa chọn ở lại…vậy có nghỉa là trong thời gian tới chịu sự huấn luyện của Trần Đức tôi…Vậy tôi nói trước nha…muốn có hiệu quả tốt đẹp…tôi có nguyên tắc và qui luật muốn các ACE phải tuân theo…tuyệt đối chấp hành…

-“Nếu không thì sao?” một thanh niên ngạo nghể nhìn Đức như có vẻ thách thức hỏi…hắn ngồi dựa lưng ghế,vắt chân chử ngủ…trông rất hách dịch…

Thọ…con của Phó Giám đốc Sở Nội vụ ngoài Đà Nẳng được điều vào Cần Thơ làm Giám đốc Sở nội vụ Tỉnh…Thọ theo cha nên cũng được điều vào Nam,vừa mới nhận chức Phó trưởng Phòng cấp phép XD của Sở Xây dựng.Gia đình Thọ đến Cần thơ gần 2 tháng…hắn mới 29 tuổi đã là Phó trưởng phòng,cha là Giám đốc Sở nên có lý do để kiêu ngạo…

Thọ gặp Tú Nhi…đem lòng mê mẩn,luôn tìm cách săn đón,ngày ngày gỡi tặng hoa tỏ lòng ái mộ…nhưng Tú Nhi cứ thãn nhiên chẵng chút động lòng..thậm chí cãm thấy phiền…hôm nay hắn cũng đến,thấy Đức tuổi nhỏ hơn hắn mà được Tú Nhi và Bí thư tỉnh ủy thân mật chuyện trò,Thọ đem lòng ghen tức bực bội,bây giờ nghe Đức ‘bá đạo’ nói nguyên tắc liền sừng sộ muốn kiếm chuyện để gây chú ý…

-“Vậy anh có thể rời đi được rồi…chổ nầy không hoan nghênh anh”….Đức lạnh giọng.

Thọ sửng sốt..muốn nổi khùng …

-“Đức Thọ…nếu anh không đồng ý…anh có thể đi được rồi…”Tú Nhi nhìn tên Thọ kia lạnh lùng nói…nàng hoàn toàn đồng ý và thưởng thức thái độ làm việc nầy của Đức…không chỉ riêng nàng,hai chị em Đồng Giao,Thụy Vủ,ngay cả Thanh Nhả cũng tán đồng…Yến thì khỏi nói rồi,hai mắt sáng ngời…có bạn trai như vậy sao không hài lòng cho được?bên cạnh nàng Tâm Đoan hai mắt long lanh…

-“Haha..tôi đâu có nói không tuân theo đâu…chỉ hỏi thôi í mà….không cần phải như vậy…haha”…Thọ thấy Tú Nhi muốn đuổi mình đi liền thất kinh…cua Tú Nhi là nguyện vọng của hắn…hơn nữa cũng là nhiệm vụ ‘chính trị’ hàng đầu mà cha hắn giao phó…nếu được làm rể của Bí Thư tỉnh ủy…vinh dự nầy ai lại không muốn?hơn nữa Tú Nhi là mỷ nử giỏi giang…lấy được nàng có nghĩa là giang sơn và mỷ nử đều được cả hai…ngàn lần không thể làm mất lòng Tú Nhi được…vì vậy hắn tạm thời nuốt cục tức xuống…mặt âm lãnh…

-“Anh hai…tên nầy…hihi..chưa biết Trần Đức là ai…hihi” Tuấn Kiệt đã một lần ‘kinh nghiệm’…thấy Thọ ngông cuồng giống mình lúc trước liền cười thầm…nói nhỏ với Tuấn Hào…

-“Suỵt…im đi..có gì về nhà nói”..Tuấn Hào liếc em…Hào là giám đốc của một bộ môn trong công ty nhà mình,thường xuyên liên lạc với Sở xây dựng,xin giấy phép cho công trình xây cất nên biết rỏ Đức Thọ…thầm khinh thường…

Lúc nầy,thấy con trai Giám đốc Sở nội vụ tỉnh ‘vào khuông khổ’…ai còn dám hó hé nửa?không khí vì vậy trở lại yên tỉnh…không còn ai ‘bất mãn’ nửa…

Nhưng không có nghĩa là Đức hài lòng…vì vẫn chưa nói xong…

-Còn nửa…trong lúc tập dợt…tạm thời có 3 yêu cầu…mong các ACE tuân thủ…thứ nhất là đúng giờ,thí dụ đã nói 8 giờ bắt đầu thì là 8 giờ…không phãi là 8 giờ 5…tôi không thích giờ cao su… hai lần đi trể coi như bị loại khỏi chương trình…thứ hai nếu vắng mặt hai lần cũng bị loại bỏ khỏi chương trình… thứ ba không chấp nhận bạn bè người nhà có mặt trong lúc tập dợt…Ai cãm thấy khó tuân theo…thì bây giờ là lúc rút lui…không nên tốn thì giờ….hahaha..chỉ có vậy thôi…các ACE suy nghỉ kỷ đi…tôi biết đây là các ACE tình nguyện..nhưng việc gì cũng vậy cần phãi có tổ chức,quy tắc đàng hoàng mới có thể thành công…mong các ACE hiểu cho…

-“hihi…nếu anh là người chị Tú Nhi giao trọng trách…hihi…không biết anh có thể biểu lộ tài năng một chút cho mọi người mở rộng tầm mắt không…hihi?” bạn của Thụy Vủ… Tuyết Vân hiếu kỳ muốn biết tài nghệ của người được giao nhiệm vụ huấn luyện nầy ra sao?vừa rồi ra những ‘qui luật’ vô cùng ‘bá đạo’…nếu hắn có tài..nghe theo hắn không có vấn đề gì còn nếu không…nàng sẻ làm cho hắn mất mặt…

-Đúng…đúng…biểu diển một chút cho mọi người mở rộng tầm mắt được chứ?Thọ nãy giờ chỉ chờ dịp nầy…hắn nhìn Đức vô cùng ‘ngứa mắt’,vì ‘nể mặt’ Tú Nhi nên nuốt cục tức….bây giờ nghe Tuyết Vân nói liên hưỡng ứng…nếu Đức tài nghệ ‘xoàng’ thì Thọ không cần nói nhiều…Đức sẻ bị xấu mặt…

-“Hihi…được mà…Hôm nay náo nhiệt…chúng ta giao lưu một chút…vầy đi các ACE yêu cầu…tôi hát giúp vui…1 bài thôi nhé…nếu bài nhạc tôi không biết thì xin hẹn lần tới…Tú Nhi..cho tôi mượn cây guitar…” Đức ‘khiêm nhường’ nói…

Hương cười thầm “bãn nhạc hắn chưa biết?hihi..hiếm lắm”…Ngoài Đồng Giao,Thụy Vủ,Thanh Nhả cũng mong đợi…lần trước đã có dịp nghe ‘hắn’ …không chỉ riêng mình nàng..Tâm Đoan hai mắt sáng ngời trong lòng háo hức mặt ngoài trầm tỉnh…sợ Yến biết được tâm sự trong lòng nàng …

-“Điệu ví dậm là em…anh biết bài nầy chứ”…Tuyết Vân ‘tinh nghịch’ muốn làm khó Đức…nguyên do là bài hát của người miền Trung..xứ Nghệ…’tông’ cao vút…rất được yêu chuộng…Đức là người miền Nam,có lẻ không quen…Tuyết Vân là người Nghệ An,gia đình,hiện nay đang theo học tại đại học Cần thơ… ba nàng là Bác sỉ Giám đốc Sở Y tế…

-Được…theo lời cô…

-“Đây còn cây guitar tôi mang theo…như củ nha…tôi phối hợp với cậu”….Triều bước tới bên cạnh cười nói…

-“Được vậy thì quá tốt…hihi…anh basse,sô lô (solo)…em ắc co (accord)…” Đức mừng rở…bản nhạc nầy Triều và nó đã từng phối hợp lúc trước…cả hai hợp tác thì còn gì bằng…

Mọi người sững sốt…không phải là hay mà là quá xuất sắc…tiếng hát vô cùng điêu luyện,cao vút,hùng hồn,2 cây guitar điêu luyện phối hợp với nhau…không chổ chê được…chỉ có thể nói là tuyệt vời…hèn gì Tú Nhi chọn hắn là ngưừi huấn luyện…

-“Tao thấy người đẹp kia hình như ‘kết’ bạn trai mầy đó..” Tâm Đoan xù xì bên tai Yến…

-“Hihi…anh ấy có nhiều lắm…tao quen rồi…thây kệ đi…”Yến cười hồn nhiên.

-“Mầy…không ghen à?” Tâm Đoan sửng sốt…nàng không nghỉ Yến sẻ nói như vậy…

-“Lúc đầu thì có nhưng bây giờ quen rồi..miển là anh ấy tốt với tao là được”…hai mắt Yến long lanh cười thầm:” Tâm Đoan cũng sa vào lưới tình rồi”…

Yến cũng liếc mắt nhìn Thụy Vủ…khẻ lắc đầu…trực giác cho nàng biết không phải chỉ có Tâm Đoan…

-“Bis…Bis…” Đám đông la hét cổ vủ sau khi bản nhạc vừa hát xong…Tuyết Vân là người to mồm nhất…Đức Thọ mặt đen như đít nồi…trong lòng vô cùng bực bội…thầm nghiến răng nghiến lợi…

-Cảm ơn..hihi..no bis…chúng ta có nhiều chuyện phải làm…bắt đầu từ đây mổi tuần…

-“Nhà em đâu phải đường nầy…lộn đường rồi”…thấy Đức cho xe chạy qua cầu,biết ‘đã đưa thân vào miệng cọp ’…nhưng trong lòng lại không kinh hải…trái lại mong đợi…

-“Anh đâu có nói đưa em đi về đâu à…hihihi…” Đức nhăn răng cười ám muội…

-“Anh nha…chỉ nghỉ đến chuyện đó” Yến nủng nịu…

-Hoà thượng ngồi gần em cái trống cũng bể huống chi anh ….hihihi

-“Cái gì hòa thượng trống cũng bể?” Yến ngây ngô hỏi…

-“Hihihi..chuyện là vầy…các vị hoà thượng sau một thời gian tham thiền phật pháp thì cũng phải trãi qua khão nghiệm coi họ đã thật sự không còn quyến luyến bụi trần…khảo nghiệm dể thôi…mỗi người ngồi trên 1 cái trống…sau đó có một mỷ nử trần truồng nhãy múa trước mặt họ…hihihi..

-“Ngưng..ngưng….đừng kể nửa…anh thật là bậy bạ…”mặt Yến đỏ bừng…

-“OK..không nói nửa…hihihi” Đức nghiêm mặt…thầm cười…con gái là vậy,muốn nghe lắm mà cứ làm bộ..hihihi

-“Rồi…rồi sao nửa”…Quả nhiên im lặng một chút…lòng hiếu kỳ thúc đẫy..Yến lại muốn nghe…

-“Ừm…kể tiếp ha..mỷ nử trần truồng kia vừa xuất hiện…ô hô…tiếng trống kêu loạn lên…chỉ có một hoà thượng,trống của ông ta im lìm…lúc đó ai cũng nhìn ông ta với cặp mắt nể phục…hihihi…thật ra cái trống của ông ta bể rồi…làm sao kêu được…hihihi.

-“dâm tặc”….Yến ‘mắng’…

-Hả?em nói anh hay nói hòa thượng kia vậy?

‘Áo nàng hồng..anh về yêu hoa cúc…Áo nàng xanh anh mến là sân trường…

-hắc hắc hắc…vú em hồng…mồng đốc cũng hồng…anh dùng lưỡi để trọn nghĩa yêu đương..hắchắc hắc…

3.3
3
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận