-“Muốn ngồi trên đầu tao… Chiêu nầy hay thiệt…”

Sau khi nghe được cuộc điện đàm của Lại Đức Quang..Đức ngồi trầm ngâm…

Nancy nói Lý Gia Thành sẻ vào Nam, gây chuyện với mình… bây giờ ông già Bộ trưỡng của hắn vận động cho hắn xuống Cần Thơ làm Phó Chủ tịch huyện nào đó…

Một ‘bức tranh’ dần dần hình thành trong đầu…chắc chắn,hắn biết mình sau khi học xong khóa nầy sẻ được điều tới một xả,phường nào đó… Dùng cái mông cũng có thể suy nghỉ ra rỏ ràng hắn đang chờ…khi hắn biết mình đi chổ nào…hắn tới chổ đó..mục đích là ngồi trên đầu mình…lúc đó hắn là lảnh đạo còn mình là thuộc hạ…hắn muốn đì mình sao thì đì…

Đụ mẹ…thằng nầy thâm thiệt…

Tưởng hắn là mãnh long quá giang…cái con khỉ khô… Thằng già Lại Đức Quang muốn lấy lòng ông già Bộ trưởng của thằng nầy…cam làm tay sai cho hắn…như vậy nếu không có Lại Đức Quang,thằng nầy đéo là con cặc gì hết…như vậy rỏ ràng mình phải đối phó với cả hai thằng…

Ây…Thằng già Quang cho người theo dõi …có khi nào…theo kiểu giang hồ?không có lý ,thằng kia rỏ ràng muốn qua con đường quan trường đì mình mà…không thể nào đâu…ụa…sao lại không thể chứ? thằng Thọ không phải chỉ vì ngứa mắt mà cho người chém rụng tay mình sao?Đụ má… không thể thể không đề phòng… bọn COCC nầy không có chuyện gì là không dám làm…

Cứ thế Đức hết suy nghỉ cái nầy tới cái kia…đầu óc ‘hổn loạn’…

“-Làm gì ngồi mặt bư ra vậy?”…Quyên lườm…

-Hihi..có chuyện cần suy nghỉ chút thôi..bây giờ xong rồi…à nè…chiều nay có muốn đi tập ca hát không vậy?đi chơi đi nếu rãnh…tới cho vui…

-“Muốn lắm…nhưng hôm nay không được…hơn nửa còn phải về sớm…có ba má chồng từ Hà Tiên lên phải tiếp đãi…ít nhất cũng vài ngày…”Giọng điệu Quyên hình như rất miển cưỡng bất đắt dỉ…

-Về sớm?mấy giờ chị về…có muốn Đức cho quá giang tới nhà hong?

-“Quá giang thôi hả?” Quyên ‘lườm’ ánh mắt lẵng lơ…

-“hắc hắc…

“-Làm gì cứ nhìn phía sau hoài vậy?” Thấy Đức thỉnh thoãng nhìn ra phía sau trong khi lái xe..Quyên ngạc nhiên hỏi…

-“hihi…coi ông xả chị có theo dõi mình không í mà..hihi…” Đức đang nhìn xem người của Lại Đức Quang có bám đuôi hay không…nãy giờ vẫn không thấy gì nên yên tâm…

-Nói bậy..nói bạ…

-Mấy giờ phải có mặt ở nhà?

-Hai giờ…chi vậy?

-Bây giờ là 12 giờ rồi…còn hai tiếng thôi…hihi…mình đi ăn cái gì nha…

-“Không đói…Đừng có làm bộ làm tịch nửa…kiếm chổ nào đậu xe đi…” Mặt hồng lên,Quyên ‘gắt’…

-ừm..hihi..được được..

Đụ trên xe nhiều lần rồi…biết nơi nào vắng người có tàng cây bóng mát…

Đức đậu xe,không tắt máy…trời bên ngoài nóng nực nhưng bên trong rất dể chịu…nó ngả người trên ghế..nhỗm mông kéo hẳn quần Jean và quần lót ra ngoài…cặc trong quần như được giái phóng …hùng dũng đong đưa…sẳn sàng khai hỏa…

Quen rồi…Quyên cỡi áo…cỡi luôn nịt vú…vén tóc cúi đầu cầm cặc lấy lưỡi liếm liếm đầu khấc vài cái rổi ngậm vào…đầu gục gặc…cặp vú nàng bị bàn tay nó nhồi bóp thành đủ mọi hình dạng…được một lúc tay nó luồn vào quần nàng …chạm vào đám lông mềm mại… xoa bóp,khều móc một hồi…ngón tay thăm dò tận hang sâu ẫm ướt…

Quyên quằng mình uốn éo….tốc độ gục gặc đầu nhanh dần…Đức đưa tay tuột quần nàng ra ngoài…

-Lên đi…

-“ửm”…Quyên choàng hai chân qua người Đức,lấy tay cầm cặc rà ngay cửa hang…ngồi xuống…cặc chui vào lút cán..hai mắt nàng nhắm lại…bặm môi cố kìm tiếng rên rỉ..từ từ sàng mông…cỡi ngựa…Quyên ghì mạnh đầu tóc Đức sát vào ngực mình …nó bú hai đầu ti nàng như con nít bú vú mẹ.

***

-Nà…Tuấn Hào…hắc hắc chúng ta trong tình trạng ‘âm thịnh dương suy…hắc hắc…anh song ca với các cô mỗi người một bản ha…chịu khó chút đi…cô Ngọc Lệ,Ngọc Thúy,Đồng Giao,Thanh Nhả,Thụy Vủ,Tâm Đoan…Tuấn Kiệt cũng vậy…tôi cũng vậy..sau đó thì tam ca…tứ ca…hôm nay tập chung…sau đó về nha các anh chị tự tập riêng…lấy giọng,giử hơi…OK? có ý kiến gì hong?Tuấn Hào …anh cũng nên đem cây đàn của anh theo..thấy cô Thanh Nhả hong?đây là lúc anh thể hiện…sau nầy mới giỏi lên được..có anh Triều đây chỉ dẩn..bảo đãm sè tiến bộ…hihi..

‘Đức ca’ quên mình là nhỏ tuổi nhất trong đám..thao thao bất tuyệt nói như ‘ra lệnh’…nhưng chẵng ai phật ý…rắp rắp nghe theo…thứ nhất là biết hắn có tài…thứ hai hắn rất bá đạo…nhìn kìa Tú Nhi,Thụy Vủ nổi tiếng ‘chằn’ còn bị lép vế…vì vậy không ai ngu gì đi kiếm phiền toái…hơn nửa bình thường hắn rất dể chịu…không hống hách…

Hai anh em Tuấn Hào,Tuấn Kiệt càng lúc càng tỏ ra thân thiết với Đức…hoàn toàn không còn chút vẻ hào nhoáng thiếu gia nhà giàu cao cao tại thượng nữa…Tuấn Anh có nói..không chỉ một lần mà cứ thỉnh thoãng là nhắc đi nhắc lại…không thể nhìn người với cái mả bề ngoài…kinh nghiệm lần trước lúc Tuấn Kiệt bị bắt đã làm cho tâm lý cả hai thay đổi nghiêng trời lệch đất…

-“Tú Nhi..cô cũng tham gia hát hò chứ hả?chẵng lẻ làm MC hoài?” Đức đang thao thao bất tuiyệt ..thấy Tú Nhi đứng gần bên cười cười liền ‘đề nghị’…

-“Tôi? Hát không được hay lắm”..Tú Nhi ‘màu mè’ e lệ …

-“Ừm ..cũng phãi..vậy thì thôi…” Đức ‘lạnh nhạt’ cười hinh hích …con gái nào cúng muốn được vuốt ve quỳ lụy…Tú Nhi nầy ..hihi…cũng muốn làm bộ làm tịch ha…

-“Anh..” Tú Nhi tức khí..thở phì phì…lẻ ra hắn phải ‘cổ vủ’nàng vài câu…thúc giục nàng mới phải…cái nầy ..cái nầy…

-“hihi…haha”…cả bọn nghe Đức nói..lại thấy Tú Nhi ‘lọt’ bẩy …không nhịn được cười…

-“Tú Nhi….em đừng chấp nhất với hắn…hắn là như vậy đó…” Đồng Giao cười…lấy ‘kinh nghiệm bản thân’ ra khuyên nhủ…

“Ối giời ôi..Tú Nhi à..giọng cô thanh lắm..chắc là sẻ hát hay lắm..sao lại không thử…hihi..có phải muốn nghe nói vậy không?vậy thì tôi nói đó..hài lòng chưa?” Đức cười hi hi trêu chọc…

“hihi..” Cã bọn lại một phen cười nghiêng ngả…Tú Nhi ‘xụ’ mặt một chút cũng cười theo…mắt ‘lườm’ hắn..”cái mặt đáng ghét”…

-Nà tôi có ý nầy..các vị suy nghỉ một chút..thay vì một hoặc hai MC…các anh chị em còn lại thì là ca sỷ…bây giờ chúng ta thay đổi…ví dụ như tất cả là MC và tất cả củng là ca sỷ …Thấy sao?được hong?

Nói đến đây nó ngừng…nhìn mọi người…thấy nét mặt ai cũng mờ mịt…

-“Không hiểu cậu nói gì…đừng úp mở nữa…giãi thích cho mọi người nghe đi..” Hương,Bà chủ giàn nhạc ‘lườm’ trong ánh mắt đầy xuân tình…nàng ước gì chỉ có hai người…sẽ hành hạ hắn…dùng hắn làm ngựa cởi…

-“Ừm..được được…là vầy…trước giờ thì MC ra giới thiệu,vui đùa vài câu…sau đó giới thiệu ca sỷ sắp tới ca bãn nhạc gì,của tác giả nào…mấy chục năm nay không thay đổi…cách nầy hình như lổi thời rồi..hơi nhàm chán…”Nói tới đây Đức ngừng lại…cho mọi người có thời gian ‘tiêu hóa’

-“cũng đúng”…Thụy Vủ gật đầu…sau đó Đồng Giao,Thanh Nhả…mọi người bắt đầu hiểu…

-Nếu bây giờ..chúng ta mở màn với một liên khúc…tất cả mọi người cùng hát,mỗi người một câu…chúng ta ra hết…khi hát xong bản nhạc đầu tiên..cùng nhau chào khán giả..sau đó chúng ta ngồi nói chuyện như một gia đình..trước mặt khán giả…cứ thế mà đơn ca,song ca …không cần phải do MC giới thiệu… ví dụ…ừm …tôi đề nghị Đồng Giao hát,sau đó Đồng Giao gợi ý Thanh Nhả hát…vâng vâng…làm như vậy…không khí sẻ thân mật hơn..

-“Được đó..ý kiến hay…tôi đồng ý…” Tú Nhi ‘vổ bàn’ quyết định…mọi người cũng nhao nhao gật đầu…

-OK…nói chuyện xong rồi…bây giờ chia ra tiếp tục tập dợt…ai với anh Triều,ai với tôi…haha.Thụy Vủ..bản ‘Đừng xa em đêm nay’ thế nào rồi…Tú Nhi..chọn bài đi…xong Thụy Vủ là tới cô đó…

Tối đêm nay Đức về sớm…cũng nên đạo đức một chút..hai người ‘vợ’ vừa có tin mừng …đi sớm về khuya thật là không phãi là người mà…ít ra cũng phãi dăm ba bửa mới là phải đạo…

Kiều Nga,Kiều Chinh không có trong phòng..cả hai đang ở trong phòng Nancy…ba chị em đang cười nói ngay trên giường…

-“Phải rồi..như vậy mới được..hihi..người một nhà phải ngủ chung cho vui”…Đức cười hớn hở..trong bụng nghỉ thầm ‘ở hiền gặp lành’…trời giúp ta.

-“Đừng có hòng..anh nghỉ tới đâu rồi?”…Kiều Nga ‘trừng mắt’…nàng như đi guốc trong bụng Đức..

-“Nghỉ cái gi chứ..hihi..em đừng có đổ oan cho người tốt..anh chỉ muốn nằm chính giửa hai đứa con anh thôi mà…hihi..bên trái một đứa…bên phải một đứa kẻ chuyện cho chúng nghe..hihi..khoa học gia có nói làm như vậy mai nầy đứa nhỏ sẻ thông minh hơn người…”

Đức hihi haha nói nhăng nói cuội…miệng nói một đàng đầu nghỉ một nẽo…nó đang nghỉ nếu được nằm giửa,tay trái,tay phãi đều được xoa lồn mỷ nử…không biết cãm giác ra sao ta? Nghỉ tới cũng thấy đã rồi… Nancy,Kiều Chinh biết nó ba hoa con chích chòe nhưng trong lòng thấy ngọt ngào…

Kiều Nga thì khác…trong lòng đang âm mưu..tối nay ‘bắt cóc’…thực hiện câu ‘đêm 7 ngày 3 ra vào chưa kể…cả ngày không có gì ..nhất định đêm nay phải 10…lần mới chịu…Kiêu Nga nhất định cũng phải có thai…vì vậy nghe Đức nói… mặt biến sắc..nếu ngủ chung phòng…không được rồi…làm sao được chứ? Tuy cái gì nàng cũng làm…nhưng trước mặt chị em mình…Kiều Nga chưa đủ ‘trình độ’ mặt dầy…

-“Hôm nay anh về phòng Kiều Nga mà ngủ…” Nancy ‘nháy’ Kiều Chinh….nàng làm sao không hiểu em gái đang nghỉ gì nên ‘trợ giúp’ một tay…

-“Đúng.đúng…anh phải có nghỉa vụ với chị Kiều Nga…” Kiều Chinh ăn nói không khéo…nói toạt móng heo tâm sự của Kiều Nga khiến nàng thẹn đỏ mặt cúi đầu như cô gái nhu mì …trông thật đáng yêu…chứ không phải là nhân vật số 1 của huyện Cờ đỏ…

-“Đúng ha…Đồng Chí Kiều Nga…tối nay chúng ta có nhiệm vụ chính trị phải làm..nhất định phải đạt yêu cầu mới được…vầy đi..mình bàn kế hoạc suốt đêm ha”…Đức ‘nghiêm giọng…’

-“Vô duyên..cái gì …cái gì mà ‘nhiệm vụ chính trị’..anh..anh thiệt là không nên nết,,,” Kiều Nga hai má đỏ ửng ngượng ngịu…‘gắt’..

Hihi…haha… Nancy,Kiều Chinh bật cười…

***

UBND Thành phố Cần Thơ…

Buổi họp thường lệ sáng hôm nay…hầu hết mọi người đều có mặt đông đủ…không khí rất quỷ dị,không bình thường…mắt người nầy nhìn người kia…ánh mắt có vẻ hí ha hí hững…dường như có chuyện gì vui…

-Quí vị có gì bổ sung không?

Sau khi Chủ tịch Vân vừa dứt lời..Bí Thư Hải đằng hắng vài cái …theo thông lệ,lão nhìn quanh hỏi …thông thường chẳng có gì cả nhưng hôm nay mọi người điều biết ..có chuyện lớn đã xãy ra…mọi người ai cũng phấn khích chờ coi kịch…

Giám đốc Sở Nội Vụ Lê Đức Long mặt đen như đít nồi…thằng con bị người ta đánh gãy tay gãy chân…tình trạng vô cùng thê thãm,cã xương tay xương chân gãy nát…sau nầy suốt đời ngồi xe lăn…tương lai u tối…Cũng may…trời cao có mắt,một trong hung thủ vô tình gọi tên hung thủ cũng là kẻ chủ mưu…Thằng Trần Đức nầy phải chết…có như vậy Lê Đức Long mới hả dạ…thằng con lảo chính tai nghe được…cho dù có bịt mặt thì sao?để coi ai có thể che chở thằng khốn nạn nầy…

-“Quí vị tôi xin nói vài câu…”Đức Long đằng hắng vài cái…nhìn quanh với ánh mắt âm lãnh…ánh mắt dừng lại trên người Dương Đại Hải…

-“Long Giám đốc..có gì xin cứ nói”…Bí Thư Hải nghiêm túc nhìn Đức Long mời lảo phát biểu…liếc nhìn 3 người Phó Bí Thư Việt,Chủ Tịch Vân và Phó Chủ tịch Thảo…Hải yên tâm…’phe ta’ trong UBND chiếm những vị trí đầu nảo…với sự trợ giúp của ba người nầy…Hải sẳn sàng ém chuyện…chuyện lớn hóa nhỏ…chuyện nhỏ hoá không…

Vân và Thảo bình thường hay đấu đá nhau,nhưng chỉ trong phạm vi nói móc,tranh phong trong những vấn đề nhỏ nhặt…đụng chuyện liên quan tới ‘hắn’…vô tình trở thành ‘đồng minh’…dù sao cũng cùng một phe,sẳn sàng bảo vệ ‘hắn’,Phó Bí thư Việt cũng cùng tâm trạng…giởn hoài…muốn hạch tội Trần Đức?hắc hắc…nằm mơ thì được…

Nhưng cả bọn 4 người cũng không ngờ còn có thêm người khác…

Yến…Chủ tịch tỉnh Phu nhân cũng là Giám đốc Của Sở Công thương trong lòng cười lạnh…muốn động tới ‘cục cưng’ của bà?không có cửa đâu…

Lê Đức Long từ Đà Nẵng xin điều vào Nam,xuống Cần Thơ không bao lâu…biết Trần Đức có chút thế lực…nhưng lảo có nằm mơ cũng không nghỉ rằng trước khi lảo mở miệng…đã có 5 họng súng đang chĩa nòng về phía lảo để ‘bóp’ cò…

-“Bí Thư Hải….Chủ Tịch Vân…xin phép hỏi một câu…dưới bầu trời của thành phố Cần Thơ nầy có còn là bầu trời của Đảng nửa hay không? Xin lổi ..tôi phải nói một câu…hình như không phải…

-“Giám đốc Long….xin anh thận trọng lời nói…” Chủ tịch Vân nghiêm sắc mặt…

-“Chủ tịch Vân…các vị…các vị có thể nói là Lê Đức Long tôi quá đáng…cho rằng như vậy đi…nhưng tôi thật không hiểu…trong thành phố nầy…có người ngang nhiên hành hung đánh gãy tay,gãy chân của một cán bộ của nhà nước…”…lảo dừng lại một vài giây…nhìn quanh phòng họp…chờ mọi người ‘tiêu hóa’ lời vừa nói của lảo…

“Người đó là con tôi…Phó Trưởng phòng Cục Công thương…quí vị đừng hiểu lầm…tôi không vì đứa con mình mà lên tiếng…mà là vấn đề trị an của thành phố nầy…vấn đề quá nghiêm trọng…thanh thiên bạch nhật…hành hung cán bộ nhà nước gây ra thương tích trầm trọng…quí vị…người nầy cần phải bị nghiêm trị…”

Lê Đức Long đập lên bàn…’chát’..tiếng kêu vang dội trong phòng họp…lảo đứng lên..mặt bừng bừng khí thế…oai phong lẫm liệt…

-“Long Giám đốc…chuyện của Thọ trưởng phòng tôi cũng có nghe qua…anh bình tỉnh lại…hiện nay CA thành phố đã vào cuộc…họ đang điều tra…” Phó Chủ tịch Thảo nhíu mày…tỏ vẻ không đồng ý với kết luận quá ‘vội vàng’ của Long Giám đốc Sở Nội vụ

-“Đúng đó…tôi nghỉ chúng ta phải chờ kết quả của CA….xem họ điều tra thế nào…” Phó Bí thư Việt gật đầu tán đồng…Trưởng CA thành phố là người cùng phe..hắc hắc…

“-Các vị..thằng con tôi…chính tai nó đã nghe một tromg những đồng bọn kêu lên ‘Đức ca…chạy mau’…như vậy còn giả được sao? CA vào cuộc điều tra…điều tra tới bao giờ? ’Đức ca’…các vị có nghe rỏ chưa? ‘Đức ca’….rỏ ràng là xả hội đen đang hoành hành thành phố nầy…” Lê Đức Long lớn giọng…

“-Long Giám đốc….không thể nghe lời nói của 1 bên được…” Vân Chủ tịch trầm giọng…

“-Chủ tịch Vân…ý của chị là thằng con tôi nói dối?” Lê Đức Long gằn giọng…kiên quyết đi tới cùng…

“-Tôi không có ý nầy… tôi chỉ muốn nói cho anh biết là làm việc gì cũng phải có trình tự…vậy thôi…tôi thông cãm anh…nhưng là cán bộ cao cấp…anh nên tin tưỡng vào hệ thống của chính quyền…lấy đại cuộc làm trọng…không nên chủ quan” Chủ tịch Vân nghiêm giọng…khí thế trấn áp Lê Đức Long…

Giám đốc Long tức khí..lảo quay qua Giám đốc Yến…cho tới giờ phút nầy chưa nói một câu…

-Yến giám đốc…xin chị nói một lời công đạo…

-Long đồng chí…tôi nghỉ việc nầy anh cứ để CA làm việc…nôn nóng làm gì…

5
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận