Hôm nay Tổng Giám đốc Đức Lập không đi làm…ít ra buổi sáng không thể đến Đức Lập chủ trì công việc…thư ký thông báo như vậy…

Chuyện Tổng Giám đốc Loan không đi làm rất hiếm…nàng là người năng động..sáng nào cũng thức sớm,tập thể hình,tắm rữa,ăn sáng…sau cùng là thay đồ đi làm…hôm nay đang ngâm mình trong bồn tắm…thình lình nghe tiếng bên ngoài…có người trần truồng mở cửa nhà tắm ngang nhiên bước vào…Còn ai trồng khoai đất nầy nếu không phải là ‘cựu’ Tỗng giám đốc Đức chứ?chỉ có hắn mới có chìa khóa nên vào nhà dể dàng như vậy…

-“Dử hông….tưởng ‘chết’ rồi đó chứ…” Loan ‘mai mĩa’ nhưng trong bụng đang mở cờ..buổi sáng…đàn ông nứиɠ ƈôи ȶɦϊ.t…đàn bà cũng thèm muốn mà…

-“Wow …mồm miệng độc địa vậy sao…phải nghiêm khắc trừng trị mới được…

Thế là nàng bị hắn vồ lấy ‘ngược đãi hành hạ’ đủ điều..từ phòng tắm ra tới bên ngoài…suốt cả gần hai giờ đồng hồ vẫn chưa có dấu hiệu ngừng…cứ hùng hục từ phía sau …Loan tham lam đón nhận…phối hợp nhịp nhang…hắn nắc tới..nàng đẫy ngược về sau…sàn môиɠ qua lại…vô cùng kɧօα”ϊ cãm…

Lúc nào hắn cũng dũng mảnh…dai sức…đưa nàng lên tột đỉnh của kɧօα”ϊ lạc…

-“Ây da..bộ muốn giết người sao…người ta mệt lắm rồi…nghỉ một chút đi…”Loan rúc cục ‘năn nỉ’ …mong được ‘thương hương tiếc ngọc’…nơi ấy thốn lắm rồi…ƈôи ȶɦϊ.t hắn dài,to..cứ thụt ra thụt vô hoài chổ đó…tuy sướиɠ điên người,nhưng sức người có hạn,nàng đã lên đỉnh mấy lần rồi bây giờ cãm thấy nơi đó thốn…cần ‘đình chiến’…nếu không sẻ đi không nổi…

Ngày thường đã đụ dai rồi…hai ngày nay từ lúc ở Cao lảnh về…cánh tay bị thương nên Nancy và song Kiều quản giáo vô cùng nghiêm ngặt…không cho chạy loạn…nhưng bù lại ở trong biệt thự cơm nước dâng tới miệng…và dĩ nhiên là …hắc hắc…ƈôи ȶɦϊ.t cũng vô cùng bận rộn …ba chị em tha hồ ‘xa luân chiến’…nhất là Kiều Nga…ra sức đêm 7 ngày 3 ra vào không tính…nhất định cũng phải được có em bé như chị em mình…

Hôm nay,tay coi như cũng OK …bóp иɦũ ɦσα sờ ɭồи không thành vấn đề…có việc quan trọng cần làm…50 triệu mỷ kim và 1500 cây vàng..tỗng cộng gần 53 triệu mỷ kim….tương đương 1200 tỷ tiền việt…đã đến lúc thực hiện những bước đầu tiên để Đức Lập công ty trở thành Đức Lập tập đoàn…công việc nầy còn ai thích hợp hơn Tổng Giám đốc Loan chứ…Nancy tinh thông về quan trường…Loan xuất sắt về thương trường…một vỏ một văn…có hai người nầy bên mình…cơ nghiệp của Đức Lập từ nay sẻ phát triển như diều gặp gió…

-“Mình tấn công vào lãnh vực bán lẻ như Big C …thời trang…giãi trí…ẩm thực..khách sạn..cô nghỉ sao?

Đây là lý do sáng nay Đức đến nhà Loan…thay vì ‘miếng trầu là đầu câu chuyện’…Đức lấy ƈôи ȶɦϊ.t đưa Loan lên mãi chín tầng mây xanh…

-“Nói thì dể…làm thì khó…Đức Lập hiện nay tuy làm ăn khấm khá nhưng vốn lưu động không có nhiều…”Loan uể oải đáp…Lúc Đức rút ƈôи ȶɦϊ.t ra nàng trong tư thế nằm sấp…bây giờ vẫn trong tư thế đó…mắt lim dim. Một bàn tay lần mò mơn trớn con ƈôи ȶɦϊ.t của người tình trẻ…

-1200 tỷ cũng đủ rồi chứ?

-“Cái gì?”Loan bật ngồi lên như một lò xo…hai mắt sáng ngời nhưng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc…1200 tỷ?từ đâu tới vậy? Nhưng nàng cũng không cần quan tâm…cái quan trọng là nếu có số tiền này …sẻ làm được rất nhiều chuyện lớn…

Loan là người có tài, tích lũy nhiều kinh nghiệm nhưng không có dịp để tận dụng sở trường…lúc nào cũng có hoài bảo làm chuyện lớn…Trong quá khứ, trêи con đường sự nghiệp…tuy rằng nàng đã từng đãm trách những vị trí quan trọng nhưng dù sao cũng còn thượng cấp ở trên…thường bị trói tay trói chân…khó mà phát huy sở trường theo ý muốn…

Bắt đầu với chức vụ Phó tổng giám đốc của một công ty nhỏ như Đức Lập. Tuy là công ty nhỏ… nhưng nàng vô cùng hài lòng…Đức tin dùng nàng…việc trong công ty chẳng bao giờ hỏi tới mà hắn cũng không biết gì nhiều để hỏi tới…Từ đó Loan ra sức ..coi công ty Đức Lập như sân nhà của mình để phát huy sở trường…Đức Lập hiện nay đang bành trướng và sắp niêm yết lên thị trường chứng khoáng…đây là niềm tự hào…trong thâm tâm nàng còn muốn nâng Đức Lập lên thêm nửa…một tập đoàn trong nước và nếu có thể cho cả vùng Đông Nam Á…nhưng không phải muốn là được…đoạn đường còn quá dài và yếu tố quan trọng là tài chánh…

Bây giờ…’đùng’ một cái…có 1200 tỷ trong tay? Loan mừng run…tưởng mình nghe lầm…

-“Khoảng 54 triệu mỹ̉ kim…” Tuy trong phòng chỉ có hai người nhưng Đức cũng nhỏ giọng…sơ lượt kể…

Loan nào có nghe gì…trong đầu đang hình thành một kế hoạch…làm sao biến Đức Lập thành tập đoàn…

-“Sao hả?không đủ sao?” Thấy Loan ngồi ‘thừ’ ra…Đức hỏi..

-“Đủ..đủ rồi…từng bước từng bước một…với số tiền này..lên kế hoạch xây cái nền tảng…lúc đó mượn ngân hàng không thành vấn đề…tôi đang suy nghỉ nên bắt tay vào lãnh vực nào trước đây. Thôi không được…nằm nghỉ đi…tôi đi làm…” Loan hôn lên trán Đức tổng xong cười hi hi bước xuống giường…tinh thần phấn chấn…nhiều kế hoạch hiện lên trong đầu…đang chờ nàng bắt đầu…

-khoan đã…còn chưa nói hết…tôi đang nghỉ nếu có thể…liên hiệp với Huỳnh Tuấn Anh có tốt không?

-Dỉ nhiên là tốt rồi…nhưng bên mình phải nắm quyền chủ động…tối đa chỉ có thể 30 phần trăm cổ phần…sao hả?Cậu quen biết ông ta?

-“Ha ha..chút chút. Chuyện này…để tôi lo…khoan đã…vậy cái này bây giờ sao đây?” Đức chỉ con ƈôи ȶɦϊ.t đang cứng đang đong đưa qua lại của mình…

-“Hi hi…cậu không phải chỉ có mình tôi chứ hả?tìm người khác thế đi…hi hi” Loan trần truồng chạy vào nhà tắm…

-“Ụa? Sao còn ở đây? tưởng em trở lên Sài Gòn rồi chứ..” Bước vào nhà…thấy Hồng Phượng,Thủy , Nhàn đang nói chuyện rôm rã trong nhà bếp…mùi thơm thức ăn bay khắp nhà…vừa từ nhà Loan về…trong bụng chưa ăn gì nên cãm thấy bụng đói…

-“Con nha…bớt làm những chuyện nguy hiểm như vậy có được không?” Giọng Nhàn oán giận…tuy biết nó bình yên nhưng chưa thấy người bằng xương bằng thịt thì chưa hết cơn sợ…vừa thấy thằng con xuất hiện liền cằn nhằn…

-“Chị hai à…bọn trẻ ngày nay thích làm anh hùng đó mà…chị có nói cách mấy cũng như đàn gãi tay trâu thôi…” Thủy cũng cay cú không kém…giận cành hông…liếc thằng cháu…nếu cái nhìn là lưỡi dao có lẻ hắn đã toi mạng rồi…nếu bây giờ chỉ có hai người. Nàng sẻ ngắt ƈôи ȶɦϊ.t nó cho hả giận…

-“bác Hai. Thanh niên choai choai bây giờ thích làm anh hùng…soái ca để dụ gái đó bác Hai…anh Đức bây giờ nổi tiếng lắm rồi…”Hồng Phượng thích thú khi Đức bị bác Hai ‘mắng’ nên ‘đổ thêm chút dầu vào lửa’…

-“Ây da…có gì chứ…chuyện nhỏ thôi mà…ha ha..wow..nấu gì thơm vậy? ăn được chưa?con đói quá rồi…” Đức đánh trống lảng…lèo lái chủ đề câu chuyện…cách tốt nhất là than đói…

Nhàn ,Thủy nghe nó than đói. Quên hẳn chuyện ’nguy hiểm’…nhanh chóng dọn thức ăn ra…bày cho một bàn…

-“Em quyết định rồi…chuyển về Cần thơ học…không ở Sài Gòn nửa…” Hồng Phượng tuyên bố…

-“Tại sao?đang học ngon lành ở Sải gòn mà…có phải bị đã kϊƈɦ gì hông? Không phải thất tình ai đó chớ?ha ha ha”. Đức được dịp ‘trả thù’ bằng cách trêu đùa..

-“Đức còi..anh..” Hồng Phượng tức tối..dám nói nàng thất tình…buột miệng kêu ‘Đức còi’…sực nhớ đang trong nhà bác hai. Liền cãm thấy không ổn…

-“Nói bậy nói bạ…Thím ba con có thai…Hồng Phượng về đây học là chuyện tốt…” Nhàn cốc đầu Đức…

-“Ờ há..đúng là chuyện tốt…Wow..cũng biết suy nghỉ đó chứ…” Đức nói một đàng nhỉ một nẻo..liếc mắt nhìn Thủy …trong tương lai phải thập phần cẩn thận mới được…con nhỏ Hồng Phượng nầy biết minh ‘chịt’ thím ba là đại họa lâm đầu…

-“Nè..nè…có nghe bác hai nói chưa…” Hồng Phượng đắc ý…nàng cũng đang nói một đàng nghỉ một nẻo…học ở Sài gòn bấy lâu nay cũng chán rồi…chơi cũng đã rồi…cặp bồ cặp bạn cũng nhiều rồi…nàng cũng muốn thay đỗi hoàn cảnh một chút…nàng thấy ở Cần thơ lúc nầy sao vui quá…nhất là cái màn văn nghệ, đàn ca hát xướng…cái thằng anh bà con chú bác của mình sao bỗng nhiên như một người khác…phải khai thác hắn mới được…

-Được rồi ..nghe rồi…em muốn làm đứa con có hiếu í mà…giỏi lắm..vậy hài lòng chưa?hihi…

-Tha cho anh…còn nữa..em muốn tham gia vào đội văn nghệ…chị Gia Kỳ cũng có hứng thú đó…coi như anh gặp may rồi…

-Em?em hát dở òm..quên đi…no way…Cô nàng Gia Kỳ kia…em quen thân với cô ta lắm sao?

-“Em thông báo cho anh biết thôi…không phải là xin phép…Em và chị Gia Kỳ… OK…” Hồng Phượng ngang ngược… lì lợm trừng mắt nhìn Đức…

-“Con nha…sao thích chọc tức Hồng Phượng vậy..thiệt là…hi hi…làm anh mà không biết điều chút nào…” Nhàn ra mặt bênh vực …

-“Đúng đó…đàn ông con trai phải phong độ một chút…ừm…cô Gia Kỳ kia dể thương…binh dân lắm…”Thủy cũng ra mặt nói lý lẻ dùm cho đứa con gái…

-Thôi được..nể mặt má…nể mặt thím ba…nhận em và bạn em vô đội…rót ly nước…làm ly cà phê…coi như làm lể bái sư…được chứ hả?hihi

-“Đừng có hòng …”Hồng Phượng vênh mặt…

-haha…bốn người bật cười vui vẻ…

-“Lâu rồi không gặp ổng ha…” Thủy và Hồng Phượng vừa ra về…Đức làm bộ màu mè hỏi Nhàn về hành tung của Tuấn…

-“Hỏi làm gì?con ít về đây..má ở nhà cũng ít thấy ổng…coi bộ có gái bên ngoài rồi…” Nhàn dững dưng khi nói về chuyện Tuấn có đàn bà bên ngoài…

-Hihi..hỏi cho biết thôi í mà…má à…con lên tắm cái…nóng quá…

-ừm…Nhàn đóng cửa cài then cẩn thận rồi cũng bước lên lầu…lòng rạo rực đi vào phòng tắm…vừa mở cửa…đã bị thằng con vồ lấy…chấn nàng vào tường…quần áo trêи người nàng nhanh chóng vun vãi đó đây…

Một chân nàng cặp eo, hai tay quàng qua cổ thằng con… lưng dựa vào tường…cặp иɦũ ɦσα và người run chuyển theo từng cú nắc…

Sáng nay…đem Loan ‘hành hạ’…Loan xin tha…nói hắn đâu phải chỉ có minh nàng…Bây giờ Nhàn thay vào chổ Loan…cho thằng con dập…Nhàn trẻ hơn Loan gần một con giáp dĩ nhiên sung sức hơn Loan nhiều…hơn nửa đang ở tuổi hồi xuân …hám đụ…đôi khi còn chủ động đòi kiểu nầy ….tư thế nọ mới chịu…

Hai mẹ con cứ thế mà dính nhau suốt mất tiếng đồng hồ…

***

-“Chủ tịch Quang…Nghe nói hai bửa nay ‘ồn ào’ lắm phải không?” Lý Gia Thành miệng cười mà lòng không cười…tay cẩm ly rượu Hennessy nhấp môi…mặt âm trầm…Trêи mạng ‘phây bù’….không biết bao nhiêu lời tán dương …đi tới đâu cũng nghe người ta bàn tán khen lấy khen để thằng ƈôи ȶɦϊ.t kia… khiến trong bụng hắn vô cùng khó chịu…ghen tức…

Tuy nói là tiệc tẩy trần…nhưng hiện nay trêи bàn tiệc chỉ có ba người…ngoài Lại Đức Quang, chỉ có Thu Hoa…Lại Đức Quang muốn giử Lý Bình, Minh Hiếu lại nhưng thái độ cao cao tại thượng của Lý Gia Thành khiến lảo bất đắc dỉ phải để hai người nầy ra về…thầm lắc đầu…tên COCC nầy không phải là người làm nên đại sự…không biết dùng đầu óc…chỉ biết dùng ƈôи ȶɦϊ.t để nhìn sự việc…

Lý Gia Thành vừa ra phi trường nhìn thấy Thu Hoa làm hắn động lòng muốn đụ… hắn không phải động lòng vì sắc…Thu Hoa tuy là mỷ nử…nhưng cũng không mê hoặc được hắn…Lý Gia Thành là COCC…mỷ nử nào chưa từng đụ qua chứ…

Chỉ là,trước giờ…hắn dùng tiền dụ gái…Bây giờ,vào Nam,hắn chỉ muốn hưỡng thụ mùi vị của quyền lực…hắn là con của bộ trưởng…bản thân chỉ là Phó Chủ tịch quận thôi…nhưng Lại Đức Quang không phải cũng xum xoe khúm núm nịnh bợ sao? Lảo mang Thu Hoa ra phi trường đón hắn…Lý Gia Thành còn không hiểu sao? Vì vậy trước mặt Lại Đức Quang không ngần ngại dưới gầm bàn…đưa tay mò vào váy của Thu Hoa…

Thu Hoa sửng sốt…nhưng bình tỉnh lại…nàng muốn lên thuyền của Lý gia…sớm hay muộn cũng phải hiến dâng…nhưng không ngờ tên COCC nầy lại bạo vậy… liếc nhìn Lại Đức Quang…lảo thản nhiên làm như không thấy gì…nếu đã như vậy…cũng không cần e ngại…lảo cũng đụ nàng rồi…иɦũ ɦσα ɭồи của nàng ,lão đâu còn lạ gì…nếu lảo muốn nhìn nàng và Lý Gia Thành ȶɦασ nhau…Thu Hoa cũng sẻ không ngại đâu…

Lại Đức Quang cũng rất trơ trẽn…biết Lý Gia Thành dưới gầm bàn đang mò ɭồи Thu Hoa nhưng lảo làm như không có gì…nghe Lý gia Thành hỏi,lảo trầm ngâm…hai ngày nay…đúng là quá ồn ào…thằng kia quậy tưng bừng…trêи mạng coi nó như là anh hùng diệt xả hội đen…

-“Chó táp phải ruồi thôi…Nó không oai phong được bao lâu đâu…” lảo ngần ngừ một chút…liếc nhìn Thu Hoa…mặt nàng đang đỏ ửng…ngón tay của Lý Gia Thành đang thọc sâu vào khe thịt…khều…móc…không giựt gân thì không phải là người.

-“bọn kia không tầm thường đâu…tin tức có nói…là bọn buôn lậu quốc tế…tôi không nghỉ là bọn chúng sẻ để cho hắn yên…chỉ là vấn đề thời gian thôi” Lại Đức Quang nhỏ giọng…

-“Ông biết bọn họ sao?.”Giọng Lý Gia Thành đầy nham hiểm…

-“Tôi có người quen…người nầy có chút giao tinh với họ…Có điều là Thiếu tướng…” Lại Đức Quang có vẻ ngần ngừ…lảo sợ …

-“Chủ tịch Quang…chuyện nầy là người khác làm…không liên quan tới tôi và ông…hahaha…tôi thật muốn thấy bộ mặt của Nancy lúc nghe tin dử…hahaha…” Lý gia Thành cười gian ác…tay hắn không ngừng hoạt động khiến Thu Hoa uốn éo người…hơi thở dập dồn…

-“Đúng vậy…chuyện nầy không liên quan đến mình..haha..ừm..tôi còn bận việc…cậu nghỉ ngơi chút đi…”Lại Đức Quang nói xong bước ra ngoài…

Lý Gia Thành cười ɖâʍ đãng…kéo phẹc mơ tuya quần xuống…móc ƈôи ȶɦϊ.t ra đưa ngay miệng Thu Hoa …không chút ngần ngừ,nàng ngoan ngoản há miệng cho hắn đút vào…

Lại Đức Quang bước ra ngoài nét mặt âm u…lảo đang suy nghỉ làm sao tiếp tay tạo thuận lợi cho đám người kia đưa Trần Đức một chặn đường để hắn đi gặp ông bà hắn .Có vậy mới hả mối hận trong lòng lảo…nhưng không thể lộ liểu được…nếu có đổ bể thì đổ lên đầu của Lý Gia Thành là được rồi…

-“Ngọc Nương…thằng Quân đâu rồi?” nhìn quanh không thấy gả cận vệ…Lại Đức Quang hỏi Ngọc Nương đang lui cui dọn dẹp gần đó…

-Anh ấy ra ngoài rồi…nghe nói đem xe đi tới ga ra thay dầu nhớt…lảnh đạo ông có cần gì sao?

-“Ừm…theo tôi vào đây…có việc nhờ…”Lại Đức Quang cười dê nhìn Ngọc Nương hất hàm về căn phòng cuối hành lang…lúc nãy Thu Hoa uốn éo người, mặt đỏ ửng khiến lảo nứng ƈôи ȶɦϊ.t…lảo không ngờ nhìn người khác lại kϊƈɦ thích như vậy…ƈôи ȶɦϊ.t lảo đang cứng…cần được giãi tỏa…thằng Quân đi ra ngoài cũng thật đúng lúc…

-“Ừm..lãnh đạo…” Ngọc Nương sung sướиɠ…lại sắp có vài triệu bỏ túi rồi…

Căn biệt thự của lại Đức Quang phút chốc biến thafnh nơi hành lạc…Ngay tại phòng khách…Thu Hoa đang chỏng khu cho cậu hai nhà Lý Bộ trưởng nắc…trong một căn phòng khác…Lại Đức Quang vừa bóp иɦũ ɦσα vừa ȶɦασ miệng vợ người thuộc hạ…

Ngô Tài căm tức…thằng khốn kia làm hắn bẻ mặt trước người đẹp còn chưa tinh sổ…Tú Nhi thẳng thừng từ chối …cũng là do thằng khốn nầy…ȶɦασ đỉ mẹ…cái nhục nầy không rửa…mặt mủi để ỏ đâu?

-“Anh hùng hả?bắn được mấy thằng xã hội đen oai lắm sao?Vậy được…bố cho mầy có dịp làm anh hùng …lúc lên bàn thờ ngồi đừng trách bố mày…” Mặt Ngô Tài bổng nhiên đanh ác vô cùng.

-Trình…cái thằng nhà quê kia…tao không muốn thấy nó sống lâu trăm tuổi…chuyện nầy giao cho mầy làm…cần bao nhiêu tiền cũng được…Hiểu ý tao chứ?

-“Yên chí đi …cậu hai…cậu đã nói như vậy…hăc hắc…coi như nó đoãn mạng đi…”Trình đắc ý…vì được dịp kiếm một mớ…gả cầm di động gọi…Thời buổi nầy có tiền làm gì lại không được?

Bọn COCC là vậy…tự coi minh là bất khả xâm phạm…ai dám hổn láo…phán án tử cho chúng…Lê Đức Thọ…Lý Gia Thành,Ngô Tài đều là cá mè một lứa…

***

5
3
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận