Bí Thư tỉnh ủy,nhân vật số 1 của Tỉnh còn chưa lên tiếng thì cấp Phó Chủ tịch Tỉnh,Bí thư thị ủy như Thái Điệp quả là có lòng nhưng không có sức…Đám mỷ nử dỉ nhiên đồng tình với Đức ca …Nên vô cùng tức tối…nhưng chỉ có thể trợn mắt tròn xoe nhìn Hiệp ngang nhiên bước đi…

‘Đùng’..một phát súng vang lên…tiếng nổ vang dội làm kinh hoảng bên trong và cả bên ngoài…
-“Phó Chủ tịch Hiệp..đây là phát cảnh cáo…Nếu ông không có gì thì càng nên hợp tác…ngược lại nếu còn ngoan cố …Tôi sẻ không khách sáo đâu…Ông không tin có thể thử…” Hắn ngạo nghể cầm khẩu súng lục Smith &Wesson đen ngòm trên tay..mủi súng chỉa xuống sàn…dáng gười hiên ngang…không còn vẻ gì hi hi ha ha như lúc đang trò chuyên rôm rả như cách đây một giờ đồng hồ…
Bây giờ hắn là chiến binh…mặt hắn lạnh lùng đáng sợ…

Từ lúc bị ám sát phải nhãy cầu..Khẩu súng nầy coi như là vật bất ly thân để đề phòng bất trắc và hắn luôn mặc áo vét thẻ thao để tiện việc lận lưng …Khi cần ..rút ra…
Ngọc Lệ Bí Thư sửng sốt…Ngọc Lan ngây người…Chủ tịch Diểm trợn mắt há mồm…Đây là hắn sao?

Phương Linh sửng người… Thái Điệp Bí thư ngây ngốc…Nhả Phương,Nhả Thi như hóa đá…đúng là hình ảnh nầy…cả hai đã từng thấy trên phây bù …

Đám người còn lại bên ngoài chấn kinh không kém…Có tiếng súng nổ đấy..Chuyện lớn rồi..Văn Bình là người đầu tiên chạy đến nay cửa ..hé mắt nhìn vào…thấy Đức đang cầm súng…Hắn sợ té đái..không biết chuyện gí xãy ra…
-“Mầy…mầy’ Hiệp lắp bắp….Hắn quíu giò…run rẩy…
-“Không nói nhiều nửa…biết điều thì đi theo tôi và đừng có dở trò…Đi…” Đức quát lớn.hắn muốn đi đến ngôi biệt thự kia…Dùng thằng nầy lái xe đưa minh đi là tốt nhất…
-“Tôi đi theo anh…” Thái Điệp tỏ thái độ…
-“Không cần thiết…nhưng cũng cãm ơn nhiều..ha ha..Đi..Các vị…mai gặp…”
Dưới họng súng chỉa ngay minh..Hiệp riu ríu như con cừu non ra xe…Phương Linh bám theo không rời…
-“Bí Thư…Bây giờ ..Mình làm sao?” Diểm nhỏ giọng hỏi Lệ Bí Thư…
-“Còn làm sao nửa…goi cho Giám đốc Nam..nhờ ông ta phối hợp xử lý…” Lệ Bí Thư nói..Bà đang phân vân..không biết có nên gọi lảo lảnh đạo Lý Hoàng Chương vào giờ nầy…Xem ra không có đường lựa chọn rồi-
-“Mau ..mau…minh đi theo anh ấy.”Nhả Thi phấn khích…hối thúc Nhả Phương ra xe bám theo…Ngọc Lan cũng nhanh nhẹn đi theo hai nàng…Sau đó là Thái Điệp…
Nói tóm lại…Phía sau hắn là một cái đuôi khá dài…

Người già ngủ rất ít…thường thức khuya dậy sớm…Lý Hoàng Chương cũng vậy..Giờ nầy vẩn còn đọc ‘Tam Quốc Chí diển nghỉa’…Mặc dù ông đã đọc hơn trăm lần trong mấy chục năm qua…Trước sau như một..vừa đọc vừa nghiền ngẩm đạo lý bên trong…
Đang lúc nầy tiếng chuông di động trên bàn vang lên…Lý Hồng Chương nhìn màn hình khẻ nhíu mày…Ngọc Lệ nầy nếu không phải chuyện lớn chắc chắn là không gọi giờ nầy…
-A lô..Có chuyện gì…Sao khuya vậy..
-“Lảo lảnh đạo..tôi có chuyện rất quan trọng muốn báo cáo với ngài..” Lệ Bí Thư ngập ngừng nói..Bà cũng đắn đo cân nhắc nhiều lần trước khi gọi…
-Ừm…nói đi…
-“Lảo lảnh đạo..chuyện là như vầy…” Lệ Bí Thư thận trọng báo cáo…trong lòng thấp thỏm….không biết lảnh đạo sẻ phản ứng ra sao…
-“ừm..Biết rồi…Về nghỉ đi…Để sáng mai xem sao”..Lý Hoàng Chương chỉ vỏn vẹn một câu..không nóng không lạnh rồi cúp máy…
Lệ Bí Thư sửng sốt..vậy là sao?Bà thật không biết lảo lảnh đạo nghỉ thế nào…
-“Bí Thư…Ông ta nói gì…” Thấy Lệ Bí Thư đứng ngây người…Chủ tịch Diểm hiếu kỳ hỏi…
-Lảo lảnh đạo nói.. ‘Về nghỉ đi…Để sáng mai xem sao’…Tôi thật không hiểu…
-“Bí Thư..Bà quên Gia Kỳ rồi sao?” Chủ tịch Diểm nhắc nhở…
Lệ Bí Thư bừng tỉnh…Thì ra là như vậy…Thằng Quốc Hiệp kia đúng là đầu heo…mi là cái gì mà dám đụng tới cháu rể của người ta…
-Đúng ha..Thôi mệt rồi..tôi về…Chị Diểm..Chuyện nầy giao cho chị…
-Ha ha…Đâu có gì mà giao phó chứ Bí Thư…Chuyện quá dể dàng…Cứ để tự nhiên…
-Tôi biết chứ…ý tôi muốn nói là chi dòm chừng Ngoc Lan và hai đứa kia..Đừng để ba người họ chạy loạn…
-“Dạ được”…Diểm Chủ tịch thầm kêu khổ…Ba cô nàng nầy ngay cả Bí Thư họ cũng không nể mặt…bà kêu tôi dòm chừng họ…Dòm chừng thế nào đây?

-“Có cái còng nào không? Còng tên nầy lại…Nếu không có còng thì …đánh cho hắn xỉu để hắn đở phiền” Vừa gặp bọn Thu Tâm..Đức lảo bản liền ra lệnh…
-“Hi hi..Dể mà..còng làm gì.phiền phức..” Mai Thảo cười hi hi….lấy tay làm ‘đao’ đến sau lưng chặt vào gáy Hiệp…hắn lập tức ngả lăn ra trên mặt đất…Kim Chi xốc hắn bỏ vào cóp xe của hắn..đóng lại…Cho dù có tỉnh lại…cũng không có cách nào chui ra…
-Wow..Mai Thảo..Thâm tàng bất lộ …bàn tay cô mỷ miều đẹp như vậy mà không ngờ a…
-“Hi hi…Đức lảo bản…Đây là khen nịnh bợ thuộc hạ hay là tán tỉnh mỷ nử vậy?” Mai Thảo ‘thẳng thừng’ trêu chọc Đức lảo bản…Kim Chi …Thu Tâm đứng kế bên cúi mặt cười trộm….
-“Ha ha..Cô thật là biết nói chơi..Nà nà..mấy cô nha…Nếu không muốn ngủ trong cóp xe thì đừng có mà chạy loạn…” Đức hướng về Ngọc Lan,Bí Thư Thái Điệp và song Nhả đang lấp ló…’hăm dọa’..Nhả Thy hướng về hắn làm mặt ‘quỷ’ tỏ vẻ không sợ nhưng lắm lét nhín Mai Thảo…Chỉ sợ nàng ‘cao thủ’ nầy nghe lệnh hắn ‘ru’ mình ngủ thì hỏng bét…

Khác với Nhả Thy ,Nhả Phương…Ngọc Lan và Thái Điêp biết Đức chỉ hù dọa…hắn sẻ không làm vậy..Ngọc Lan càng lúc càng ‘hiếu kỳ’ về người nầy và ý muốn chinh phục hắn ngày càng mảnh liệt…
Để bảo vệ an toàn cho bốn người ..Thu Tâm đưa họ và Phương Linh vào thùng xe tải với nàng…Vừa có thể theo dỏi quan sát từ màn hình vừa bảo đảm an toàn cho họ…
-Tình hình thế nào…nghe nói tụi nó bắt con tin à??nhìn vào biệt thự..Đức trầm giọng hỏi…
-“Hi hi là giả thôi…Tụi nó là đồng bọn…Anh coi nà”Thu Tâm cho xem lại đoạn video..trong đó Hưng ,Bích và bọn người Hoành lảo đại cười hô hố trước khi mở thùng ‘tiền’…Tuy không nghe họ nói gì với nhau nhưng rỏ ràng là đồng bọn…Bây giờ đồng bọn biến thành con tin…ý đồ muốn lừa ‘người bên ngoài’ đer tìm cách thoát thân…
-“Bác Sỷ Ngọc Lan…coi bộ bạn traii cô không phải là người đàng hoàng a…”Đức nhìn Ngọc Lan ra vẻ ‘tiếc nuối…’
-“Ăn bậy thì được..nói bậy ..có tin tôi cắt lưởi anh không?” Ngọc Lan oán giận…
-“Nà..hôm sinh nhật cô…” Đức sắp nói ‘hôm sinh nhật cô thấy hai người mùi mẩn ôm nhau nhảy điệu xi lô mà’ nhưng nhận thấy ánh mắt ‘giết người’ của Ngọc Lan..liền im miệng…
-“Thằng nầy là ai…biết chưa?” Đức chỉ Hoàng lảo đại…hỏi
-“Chưa..đang chờ Thu Hà…” Thu Tâm lắc đầu…
Ngay lúc nầy…có tiếng loa phóng ra từ bên trong biệt thự…
-Bọn bên ngoài…tụi mầy nghe đây..10 phút…Tao cho tụi mầy 10 phút…đi khỏi chổ nầy để tụi tao an toàn ra đi…Đụ má..nếu tụi mầy không nghe..tao bắn bể sọ thằng Phó Chủ tịch thành phố Hà Tỉnh nầy…10 phút..nghe chưa…Bắt đầu từ bây giờ…
-“Lảo bản…Bây giờ sao?” Kim Chi hỏi…
-Ừm…Tụi nó có bao nhiêu người?
-“Tổng cộng 12…Tính luôn người đàn bà…”Thu Tâm đáp…Ngay lúc nầy có tiếng bíp bíp…nhìn trên màn hình của máy di đông… Thu Tâm nhếch miệng cười lạnh…Cùng lúc…trên màn hình của minh…Đức cùng lúc nhận được…
-“Sao không thấy Xuân Mai ?” Đức nhìn quanh hỏi…
-“Xuan Mai đang ở sát biệt thự…chỉ cần…” Thu Tâm đáp
-“Được rồi..khi nó hăm dọa một lần nửa…Kim Chi….take him out…Thu Tâm..em ở đây…Mai Thảo…mình đi..” Đức rút khâu Smith & Wesson cầm tay.nhảy xuống xe….Mai Thảo bám sát theo….Trước 5 cặp mắt sửng sờ của 5 mỷ nử Phương Linh…Ngọc Lan. song Nhả và Thái Điệp Bí thư…Lần đầu tiên trong đời họ được thấy tận mắt ‘phim hành động’ ngoài đời…
Đức và Mai Thảo lần mò theo bóng tốt tiến sât tường đến bên Xuân Mai… Hắn rù rì bên tai nàng…

Hoàng lảo đại không hề biết họng súng của khẩu M82 đang nhắm ngay đầu hắn…
Bên trong thùng xe hàng…tất cả ánh mắt tập trung vào màn hình..
-“Nếu yếu tim..đừng nhìn”Thu Tâm khuyên…nhưng chẳng ai nghe…trái lại còn mong chờ…
Thời gian chậm chạp trôi qua…mổi một phút như một thế kỷ…
-“A lô…Tụi mầy thật là ngoan cố..Đụ má…’Chouf’…’
Hoàng lảo đại cầm súng chỉa vào đầu Hưng Chủ tịch ‘hăm dọa’ nhưng bổng im bặt…ngả ngửa ra sau…hai mắt trợn trừng…một lổ ngay trán…Hắn ngả chết không biết vì sao minh chết…Bọn đàn em còn chưa biết chuyên gì thì đã nghe tiếng súng nổ….Có người xông vào….
-“Ngồi xuống…cử động bắn bỏ…muốn sống ngồi xuống…chắp hai tay trên đầu…Không nghe..bắn bổ..”Đức quát
Bọn thủ hạ Hoàng lảo đại kinh hoảng…quăng mả tấu trên tay…chắp hai tay lên đầu..ngoan ngoản ngồi xuống…Luân,Minh là hai thủ hạ thân tín của Hoàng lảo đại cũng quăng súng tự cứu mình..Cả hai nhìn lổ thủng trên đầu lảo đại..sợ té đái…Biết bọn người bên ngoài là thứ dử rồi…Chẳng thà bóc lịch vài năm còn hơn là nằm thẳng cẳng…
-“Hắn và người đàn bà kia là đồng lỏa…không phải con tin…” Thu Tâm đến bên Đức nói nhỏ….
-“Ừm..anh biết..Cho hắn mừng một đêm đi…Mai vạch mặt hắn cũng không muộn mà…Thu Tâm..Chổ nầy giao cho các em…” hắn đi đến bên Hoàng lảo đại..lục lọi tịch thu di động của hắn…
Hôm nay tới đây được rồi…Các cô…hết chuyện rồi..về nhà đi…Good night…Mai gặp…
Đức liếc nhìn đồng hồ….1 giờ sáng …Aiz…Phải ghé thăm Ngọc Trinh một chút…không biết có phải là thật sự không khỏe….
Hắn nghênh ngang rời đi…Chổ nầy đã có bon Thu Tâm thu dọn…Cô nàng Phương Linh chắc có nhiều chuyện ghi chép..hắn không rảnh chờ nàng…

*
* *

Nghe tiếng gỏ cửa…Ngọc Trinh biết hắn tới..nét mặt hờn giận ra mở cửa…
-”Hi hi..Thế nào rồi? có gì không khỏe?… Cửa mở..Đức lách người vào…hi ha cười…Đối với đàn bà ..hắn rành sáu câu..làm nủng thôi…
-“Cám ơn..Chưa chết được..Sao?Có phải thất vọng lắm không?” Ngọc Trinh xụ mặt…Nàng chờ hắn cả đêm…bây giờ mới thấy mặt…
-“Hi hi..Đừng giận mà…xãy ra chuyện lớn…Đức đem chuyện xảy ra kể lại…Dỉ nhiên là miệng nói nhưng tay chân làm việc rất tích cực…hắn ôm nàng từ phía sau..áp miệng vào gáy nàng rù rì…tay bóp vú tay mò lồn…cặc hắn cạ vào mông nàng…
Được hắn ôm ấp hôn hít vổ về..Cơn giận hờn của Ngọc Trinh tan biến..Thật ra nàng chỉ làm nủng thôi…Sáng nay..Ở phi trường thấy một đám con gái trẻ bao quanh hắn..nàng không thoải mái chút nào nên không đi dự tiệc….Tưởng hắn xong tiệc sẻ ghé thăm nàng..Ai ngờ tới nửa đêm mới thấy mặt…
-“Wow…thơm quá…” Hắn hôn hít sau gáy nàng…tay lòn vào áo ngủ…đưa tay thẳng vào quần lót..vuốt ve chùm lông mềm mại…tay còn lại bóp vú..xoa đầu ti…Người Ngọc Trinh như lên cơn sốt..tay đưa về phía sau …bên trong quần Jean..cặc hắn độn lên một cục to tướng… Đưc ngừng bóp vú…đưa tay mở khóa quần..kéo phẹc mơ tuya xuống…để nàng dể tìm đến…
Hai người cứ đứng như thế mà hôn hít..sờ soạn lẩn nhau…
-“Tắm uyên ương nha..” Đức rù rì…Sau khi căng thẳng lúc nãy..hắn cần xả stresstren người của Ngọc Trinh…
-“ừm..” Ngọc Trinh nói qua hơi thở…Ngay lúc này di động trên bàn reo vang…
-“Là ổng…Chờ em chút..không lâu đâu…”.Ngọc Trinh nhìn màn hình…là chồng nàng…Tuấn Anh gọi tới…nàng đưa tay bắt máy…
-“A lô..sao khuya vậy…” Ngọc Trinh cố giử hơi thở bình thường…Một tay cầm máy..tay còn lại cầm cặc hắn vuốt ve…
Đức cãm thấy vô cùng kích thích…hắn ngồi xuống gát một chân nàng lên vai…đưa miệng tới giửa hai đùi nàng…hôn hít chùm lông mềm mại …lưởi rà tìm cửa hang…len lỏi vào…nơi đó đã vô cùng ẩm ướt….Vừa bú nàng vừa nghe nàng nói chuyện với chồng…Cãm giác nầy khiến hắn lâng lâng…
-“Em sao rồi..Khỏe chứ? Nghe Tuấn Hào nói em không được khỏe..” Bên kia đầu dây…giọng Tuấn Anh lo lắng hỏi..
-“Không có gì..hơi chóng mặt chút thôi..” Ngọc Trinh cố giử giọng binh thường…Tay kia kéo đầu tóc hắn áp sát thêm vào…Nàng cũng cãm thấy vô cùng kích thích…vừa nói chuyện với chồng vừa gian dâm với con rể..nhưng không có chút nào hối hận..Trước kia Tuấn Anh vì chuyện làm ăn mà hiến nàng cho cán bộ…Ông ta đâu có nghỉ tới cãm giác của nàng chứ…
Đầu óc đang mê sảng…Không biết Tuân Anh bên kia nói gì…Ngọc Trinh chỉ ậm ừ qua loa ..nàng có nghe được gì đâu…Nàng cúp máy…đứng dựa lưng vào tường ..mắt lim dim hưởng khoái lạc…
Di động lại một lần nửa reo lên…không phải từ máy của nàng…Tuấn Anh vừa nói chuyên xong với vợ…Thấy nàng có vẻ không khỏe lắm nên muốn gọi Đức để gởi gắm một chút…
-“A lô..Bác trai…ha ha.khỏe chứ”..Đức đứng lên..bắt máy…cặc hắn đong đưa..hắn ra hiệu..Ngọc Trinh ngồi xuống.cầm cặc hắn ngậm vào…
Tuấn Anh có nằm mơ cũng không ngờ lúc ông nói chuyện với vợ..lồn nàng đang bị thằng con rể bú mút…Và khi ông nói chuyện với thằng con rể..Cặc hắn nằm sâu trong miệng vợ ông…
-Ha ha..Đã khuya như thế nầy …tôi không phiền cậu chứ..Là như vầy..Ngọc Trinh hình như không được khỏe…Nếu được..nhờ cậu trông chừng dùm một chút…Chỉ có vậy thôi..Thằng Tuấn Hào hời hợt lắm…cho nên…
-“Ậy..Bác trai không cần khách sáo…mình là người nhà…Bác gái đã có cháu chăm sóc mà..Bác trai yên chí đi”..Đức vừa nói vừa nhích mông ra vào…nắc vào miệng Ngọc Trinh…
-“Ha ha..Vậy tốt lắm..Cám ơn nhiều..Thôi không làm phiền cậu nửa..” Tuấn Anh cúp máy…
-“Ông ấy nói gì với anh vậy?” Ngọc Trinh nhả cặc trong miệng ra..ngước nhìn lên hỏi…
-“Biết em không khỏe…Bác trai nhờ anh chăm sóc em đó mà…Thì anh đang chăm sóc đặc biệt đây ..Có đúng không?Ha ha…Đúng đó..mình vô tắm uyên ương đi..anh làm masage cho em..bảo đãm thấy khỏe liền…”

Hắn kéo nàng vô phòng tắm…mở nước cho đầy bồn…lại thêm một màng bú liếm miệt mài…

Đàn bà hồi xuân thèm muốn tình dục…Trưởng ban My… Chủ tịch và Phó Chủ tịch tỉnh phu nhân đều có nhu cầu tinh dục mạnh mẻ còn chịu hắn không thấu…Chỉ khi nào ba người hợp sức ‘xa luân chiến’ mới có thể ngang ngửa…Cho nên một minh Ngọc Trinh làm sao chịu nổi sức công kích của hắn…

Trong vòng hai tiếng đồng hồ…Từ phòng tắm cho đến bên ngoài…đứng ngồi đủ kiểu..hắn hùng hục nắc….Ngọc Trinh như điên dại…mảnh liệt phối hợp…cuối cùng đuối sức nằm lăn ra….ngủ vùi…
Đức âm thầm lặng lẻ rời đi…hắn đã lên ‘thời đụ biểu’…Đêm đầu tiên xứ người… ‘chịu khó’ … ‘phập’ nhiều một chút…Chỉ sợ không có lồn…lồn nhiều cở nào…cũng không thành vấn đề…Hắn mon men đi lên lầu 7…Hồi chiều Hương len lén đưa hắn chìa khóa phòng…

Đức vừa đi vừa dòm trước ngó sau…như tên trộm…Sợ có ai nhìn thấy mình nửa đêm chui vào phòng chị Hương thì không ổn…Vừa chui ra khỏi thang máy..di động reo lên…Đức nhìn màn hình..sửng sốt…Cô nàng Thúy Ái nầy giờ nầy sao chưa ngủ?muốn gì đây?hắn miển cưởng bắt máy…dù sao minh cũng là trưởng đoàn…
-A lô…Có chuyện gì…Sao giờ nầy chưa ngủ…
-“Em..em thấy không khỏe…” Giọng Thúy Ái yếu ớt vang lên…
-“Hả?không khỏe?Cô ở phòng nào?” Đức lo lắng…phải lên coi một chút mới được…hy vọng không có chuyện gì nghiêm trọng…
-“Em ở phòng 602…” Tiếng Thúy Ái mệt nhọc….
-“Được..tôi lên ngay…”Đang ở lầu 7…Đức nghe xong đi cầu thang bộ…chỉ trong nháy mắt hắn ở trước cửa phòng Thúy Ái…vừa đưa tay chưa kịp gỏ..cánh cửa phòng đã mở ra…
-Wow…Coi cũng không tệ..Cô làm tôi sợ hết hồn..tưởng là…
-“Tưởng là cái gì…anh tưởng em sắp chết có phải không? Vậy bây giờ có phải thất vọng lắm hả?” Thúy Ái lầu bầu…Nàng quả thật có chút không khỏe..nãy ra ý định gọi điện cho hắn..xem hắn có quan tâm nàng hay không…Cãm giác được hắn có vẻ lo lắng..nàng mừng rở…

Đức nghe nàng nói…ụa..câu nầy sao nghe quen bậy…Ngọc Trinh vừa mới nói đây mà…Bất giác hắn sửng sốt…Ngọc Trinh hờn mát ..hắn hiểu..nhưng cô nàng nầy…chẳng lẻ…
Người Pháp có câu Suit l’amour..l’amour fuits….fuit l’amour..l’amour suits…Dịch một cách văn hoa là ‘Theo tình…tinh trốn..Trốn tinh..Tình theo’ còn nếu như dịch theo giới giang hồ dâm dục thô tục là ‘Theo lồn..Lồn né….Né lồn..lồn theo…

Đức ca không phải là né lồn…Chỉ tại quá nhiều nên không ‘để ý’ chung quanh…vô tinh tạo ra vẻ ‘hời hợt’ với các mỷ nử….và các mỷ nử thì bị hắn lôi cuốn…Gia Kỳ ,Thục Hiền,Phương Linh,Thúy Ái ngay cả Hồng Phượng đều bị trong tinh trạng vô tinh ‘trúng chiêu’…Chính là lý lẻ nầy…

Không để ý khác với né…Bây giờ bổng nhiên nhận biết có người đẹp hình như ‘có ý’ với minh thì là chuyện khác…Hắn là người chủ trương lồn dâng tới miệng …có lý nào ngoảnh mặt làm ngơ?Không ‘đớp’ trời phạt đấy…Gia Kỳ thì đã ‘đớp’ rồi…Nếu thật sự Thúy Ái..hắc hắc…Nàng Thúy Ái nầy cũng là mỷ nử mà…
-“Vậy nói đi..Có chổ nào không khỏe..Có nông..sốt gì không?Thử nhiệt độ trước..ouf…Coi chừng cúm Tàu đó nha…” Đức đưa tay sờ trán nàng….
-“Cái gì cúm Tàu chứ..nói bậy nói bạ..” Thấy hắn đưa tay sờ trán minh..tim Thúy Ái đập loạn …Mặc dù đả quyết tâm cua hắn..muốn cho ‘gạo thổi thành cơm’ nhưng bây giờ trong lòng hồi họp không ít…
-“Không có sốt mà…đi ngủ di..sáng sẻ không sao…”Hắn nói xong quay lưng bước đi…có nhịn…thầm đọc ‘a di đà phật..cứu khổ cứu nạn’ để giử tinh thần sáng suốt…
-“Em không khỏe thật mà..anh thiệt là vô lương tâm..ouf”….Thúy Ái chưa dứt lời..môi nàng đã bị môi hắt bịt kín…
Tới đâu thì tới…không ‘ăn’ em..Ông trời sẻ đánh anh xuống 18 tầng địa ngục…

_còn tiếp_

3.6
5
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận