– “Tưởng cao thượng lắm… Thì ra cũng là đồ háo sắc…” Thanh Thanh thấy hắn to nhỏ với một mỹ nữ rồi cả hai tiến về thang máy…” Nàng bĩu môi khinh thường… có chút bực bội…
– “Đàn ông ai cũng vậy mà… hi hi…” Liên cười…

– Nằm nghỉ đi…

Phòng có hai giường… Hắn thu dọn vài thứ trên giường để nàng có thể nghỉ ngơi… Dù sao nàng cũng có lý… hai tiếng đồng hồ thôi mà nếu mướn phòng khác… phải trả nguyên ngày thì thật lãng phí…

– “Cảm ơn… Tắm trước đã…” Phương Linh để va li lên giường… mở ra… hắn vô tình thấy quần lót… áo ngực… Wow… con nhỏ này quần lót nhỏ xíu…

– “Ê… không được nhìn…” Phương Linh đỏ mặt…”quát”…

– “Nhìn? Nhìn cái gì chứ? Có thấy gì đâu à…” Đức cải… xì líp xú chen thôi mà… làm như là quan trọng lắm í…

– “Còn trợn mắt nói láo? Đúng là dê chúa mà…” Nàng cầm quần áo ngoe nguẩy bỏ đi vào phòng tắm… Chẳng bao lâu có tiếng nước chảy…

– “Đúng là mát dây…” Hắn để nguyên quần áo nằm lên giường… lim dim nhắm mắt… chưa được mấy phút bỗng một tiếng hét “Ahhhh” vang lên… làm hắn giật mình… ngồi bật dậy… mắt trợn tròn xoe…”má ơi… lạy chúa tôi… A di đà phật… Cứu khổ cứu nạn a…”

Phương Linh lõa lồ… vú săn, eo nhỏ chùm lông đen được cắt tỉa gọn gàng đang sờ sờ trước mặt… Chẳng những vậy nàng cón ôm hắn… mặt trắng bệch… miệng lắp bắp…

– Có… có gián…

– “Ahhh… không cho nhìn… anh… lưu manh…” Thấy im lặng… nàng quay nhìn… chợt nhớ trên người mình đang lõa lồ còn hắn thì đang nhìn trân trối… Phương Linh hổ thẹn… mắng… nhìn quanh… kiếm cái gì để chụp lên người…

– “Lưu manh? Phải ha… tôi là lưu manh…” Hắn nhấc bổng nàng lên… đặt nàng xuống giường… úp mặt lên ngay vùng tam giác… nơi đó có đám lông mềm mại… mời gọi… Đã bị mắng là lưu manh rồi thì lưu manh tới bến thôi…

– “Buông, buông ra… không được…” Thấy hắn chĩa mồm vào ngay chỗ đó… Phương Linh hết hồn… chống cự… nhưng vô dụng thôi… trên người nàng không có quần áo… cửa động thiên thai ngay trước mặt hắn… Trời cũng không cản được… Huống chi khi hắn vừa đưa cái miệng vào, nàng cảm thấy vũ trụ quay cuồng… Lực chống trả yếu dần…

Trong phòng im lìm… nàng nằm ngửa… giữa hai đùi… hắn vừa bú vừa liếm… chỉ thấy mái tóc hắn nhấp nhô… một tay hắn dày vò hết vú này sang vú nọ… tay kia đang tự cởi quần mình… chiếc quần đã tuột xuống được quá nữa… cặc hắn đang hùng dũng kiên nhẫn chờ…

Tâm trạng Phương Linh rối bời… nữa muốn ngăn lại nữa ham muốn… hình ảnh Phát… người chồng sắp cưới hiện lên rồi lưu mờ… hai tay nàng mân mê mái tóc của hắn… ghì mạnh vào…

Hắn bú liếm. Mút… nàng rên rỉ… miệng hắn rà từ dưới lên trên, khắp người nàng… ngậm lấy đầu ti… bú như đứa trẻ bú sữa mẹ… miệng hắn lần lên môi nàng… Hai cặp môi dính vào nhau… Phía dưới. Hắn cầm cặc rà tìm của động… đút vào… một phát lút cán… Phương Linh nấc lên… hai chân kẹp lấy eo hắn… hỗ trợ…

Hắn nắc bạo… hai người vừa đá lưỡi… nàng hứng chịu nhưng cú nắc của hắn… sướng rợn người… Phát… không dũng mãnh như hắn… Nàng hổ thẹn khi có ý tưởng so sánh…

Nàng kinh hãi… đổi qua mấy tư thế rồi… nàng đã mấy lần lên đỉnh mà hắn vẫn chưa có triệu chứng ngừng… Chổng khu cho hắn doggy… hai chân nàng đứng không muốn vững nữa rồi…

– “Xong chưa… cho em nghỉ chút…” Phương Linh hối…

– Ngoan đi… anh chưa xong… nữa tiếng nữa…

– “Cái gì? Sao lâu vậy… muốn giết người ta à” Phương Linh nũng nịu…

– Vậy được… – hắn rút cặc ra… Đưa cặc ngay miệng… nàng vừa hé miệng… hắn đút vào… hùng hổ nắc tiếp… cảm giác làm gian phu làm tinh thần hắn phấn chấn… kích thích mãnh liệt… muốn làm những hành động dâm dục trên cơ thể vợ sắp cưới người khác…

Phương Linh không ngờ nàng lại để hắn làm như vậy với miệng mình… Tuy nàng và Phát đã ăn cơm trước kẻng nhưng cho dù Phát có năn nỉ cách mấy, nàng vẫn chưa từng ngậm cái đó của hắn… Đây là lần đầu… rõ ràng là bị ma xui hay quỷ khiến hay sao í… Không những vậy… một lúc sau nàng còn nuốt không ít… Cái tên này… dám “ra” trong miệng nàng mà không xin phép… khiến nàng phải chịu thiệt thòi…

Hắn nào phải chỉ bắn trong miệng thôi đâu… đang bắn lại kéo ra cầm đầu cặc quét đi quét lại khắp mặt và ngực khiến trên mặt và ngực nàng đều có tinh khí của hắn…

– “Hi hi… Như vậy mới đúng nghĩa là lưu manh…”

– “Anh… Tú Nhi cũng để anh tự do như vậy â?” Phương Linh vừa chùi vừa lườm… hỏi…

– : Dĩ nhiên rồi… là tình điệu mà… Chồng em sao hả… Có như anh không? Anh với hắn ai hơn ai… Hi hi… – đức cười dâm… Chơi vợ người mà hỏi vợ người… So sánh… mình và chồng người ai hơn ai… Cái này làm hắn hứng thú… máu dâm lại nổi lên… Cặc lại cứng nữa rồi…

– “Là sắp cưới thôi… chưa chính thức…” Nàng nghỉ tới Phát… Hắn và nàng chỉ hai hoặc ba lần thôi… Đêm đầu tiên là nàng uống say… hai lần sau hình như cũng vậy… Nói tóm lại là không tự chủ được… Bây giờ nghỉ lại… có chút hối hận… nhưng chuyện đã là quá khứ…

– “Sắp tới giờ ra sân bay… Em đi tắm…” Vừa dứt lời… nghỉ tới con gián… Phương Linh ngần ngừ…

– “Hi hi… Còn thì giờ mà… mình tắm uyên ương đi…” Hắn kéo tay nàng…

– Sao hả? Em chưa trả lời anh… anh và chồng sắp cưới em. Ai…

– “Đừng nhắc nữa được không?” Phương Linh “quát”…

– Hi hi… Sorry… không nhắc nữa… doggy nha… hay đứng… em thích kiểu nào…

– Vậy Tú Nhi thì sao?

– Tú Nhi thích cưỡi ngựa…

– Vậy em cũng cưỡi ngựa…

Đà nẵng…

– “Đại ca… em có lời này… không biết anh có muốn nghe không… nhưng em cũng phải nói…” Tiến… gã là một trong thân tín đi theo Hữu từ lâu… hắn vừa nói vừa nhìn nét mặt của đàn anh để thăm dò…

Đi theo Hữu bấy lâu nay… Hắn không muốn cứ làm con tép riu gọi dạ bảo vâng… như vậy không có tiền đồ… Hắn cũng không có tham vọng nhiều… chỉ cần dưới tay có chục thằng đàn em cùng gã coi một khu là được…

Hắn muốn làm thân tín của chị Huê nhưng tiếc là chi Huê không vừa mắt hắn… Chỉ tại hắn không đô con, không đẹp trai và cặc thì nhỏ… nên bị đá ra ngoài vòng tròn thân tín của chị Huê…

Nhưng mặc dù nhỏ con nhưng Tiến là người có chút đầu óc lại gan lì trong việc đâm chém nên dần dần được lòng vả trở thành thân tín của Hữu… Lóng rày… Tiến nhận ra sau lần đi Hà Tĩnh về… quan hệ giữa Hữu và Huê đại tỷ hình như có vấn đề… Bởi vậy âm thầm quan sát… và nhanh chóng nhận ra đây là cơ hội bằng vàng để phò tá Hữu “lên ngôi”… Chỉ cần Hữu chính thức “lên ngôi” lão đại… hắn cũng sẽ được cất nhắc… biết đâu là Tiến quân sư thì tốt biết mấy…

– “… Muốn địt thì địt… muốn nói thì nói… Sao lề mề vậy…” Hữu vung tay…

Tiến bước ra mở cửa… nhìn trái, nhìn phải xong bước trở vào… đóng và khóa cửa lại… Nét mặt ra vẻ trịnh trọng…

– “Hữu ca… chị Huê… không phải là người làm nên đại sự… tui nói lời này… anh có chửi tui cũng chịu… nhưng tui cũng phải nói… Hữu ca… anh có phải hay không… nên nghỉ cho anh một chút…” Tiến nói đến đây… nín thở… dò xét phản ứng của Hữu…

– “Nói tiếp đi”…”ít ra phải như vậy chứ”… Hữu nghỉ thầm… tán thưởng gã thân tín… thông minh…

Tiến mừng rỡ… như vậy là đặt đúng cược rồi… gã nhanh nhảu nói ra “tiếng lòng”

– “Hữu ca… Bây giờ Hoàng đại ca ngủm củ tỏi rồi mới thấy chị Huê… chị Huê có tiếng mà không có miếng… nhát như cấy mà ngồi mát ăn bát vàng… Vậy tại sao anh phải đánh giang sơn cho mụ ta… Chi bằng… anh lên làm…”

– Mày cũng nghỉ vậy?

– Không phải có mình tui đâu đại ca… mấy hôm rày bên thằng già Năm Ngởi lấn sân… mụ Huê không dám hó hé một tiếng… nhiều anh em bất mãn lắm rồi… Tụi nó nói nếu Hửa ca không bệnh thì tụi Năm Ngởi không dám đâu… Cho nên tụi em nghỉ… Hữu ca… anh nên cầm đầu…

– “Làm như vậy… chỉ sợ người khác nói tao không có đạo nghĩa…” Hữu trong bụng khoái tỉ tê nhưng ngoài mặt rất đạo đức giả…

– “Hữu ca… nếu mụ ta bị bên Năm Ngởi dứt điểm thì liên quan gì tới anh chứ…” Tiến âm hiểm nói…

Hữu hai mắt sáng ngời… đúng là người trong cuộc u mê mà…

– “Hắc hắc hắc… ý mày muốn nói là “di họa giang đông?”

– “Di họa giang đông… không biết nữa… em không có học vấn như anh… cứ cho là vậy đi…”Tiến mừng rỡ, nịnh bợ… có dịp để trả mối thù mấy năm nay Huê coi rẻ hắn…

– Được… Chuyện này giao cho mày… Sau này tao không bạc đãi mày… yên chí đi…

– Yên tâm đi Đại ca… bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ…

Hữu hai mắt sáng ngời… mụ Huê chết… mình “đem quân” trả thù là chuyện nghĩa khí… đạo nghĩa giang hồ… có thằng đàn em nào không phục?

Hà Tĩnh…

Từ Hà Tĩnh… Để đi Đà nẵng bằng đường hàng không… Phải đến sân bay Vinh ở Nghệ An… Từ Hà Tĩnh đi sân bay Vinh không xa lắm… khoảng 1 giờ xe chạy… Cả hai tắm uyên ương xong… Hai người vội vã xuống trả phòng… Lúc 5 giờ sẽ có xe của khách sạn đưa khách ra sân bay…

Phương Linh mặt đầy xuân tinh… gần ba tiếng đồng hồ… Tên lưu manh dập nàng tơi bời hoa lá… bây giờ trong lòng vẫn còn bồi hồi đầy cảm xúc… mọi chuyện xảy ra như một giấc mơ… Nàng vừa kiểm tra di động… Thấy trong máy… Phát đã gọi nhiều lần… nàng có chút khó chịu… Nàng đã quyết định rồi… tên lưu manh này mới là người đàn ông của nàng… Vấn đề hiện tại là làm sao lựa lúc thích hợp nói với Tú Nhi một tiếng… Còn Phát? Coi như là lật qua một trang giấy… nàng không có cảm giác hoặc cảm giác đã mất…

Hắn thường hay nói sẽ không có lần sau… nhưng rồi lần nào cũng thế… Cái lồn trước mắt là đầu óc ngu muội… Cứ để con cặc làm chủ… bây giờ phiền toái rồi… Không biết phải ăn nói với Tú Nhi ra sao đây? Ụa… Tại sao phải ăn nói chứ? Tú Nhi biết mình là như vậy đó mà… hắc hắc…

– “Ô hay… Cậu cũng ra sân bay à? Sao đúng lúc vậy?” Đang suy nghĩ miên mang… Nghe có người hỏi… Đức giật mình…

– Là hai người à… Sao trùng hợp vậy?

– “Chúng tôi có chuyến bay lúc 7 giờ 30… Còn anh? Vị này là…” Thanh Thanh nhìn Phương Linh… Lúc trưa nàng thấy hắn và cô gái này đi vào thang máy… chỉ đoán già đoán non… không chắc lắm…

– “Hi… Tôi là Phương Linh… bạn gái của anh ấy… Cô là…” Phương Linh tay cặp tay hắn… mỉm cười… tự giới thiệu mình là bạn gái của hắn… Sau trưa này… còn không phải sao?

– “Bạn gái anh thật đẹp” Thanh Thanh xã giao… khách sáo… Trong lòng có chút mất mát…

– Ha ha… cảm ơn… Vậy là chúng ta cùng chuyến bay… Chúng tôi cũng bay ra Đà nẵng…

– “Như vậy nhất định phải đến nhà làm khách để ông xã tôi tận tinh tiếp đãi mới được…” Liên mời chào…

– “Hi hi… Vậy thì cảm ơn trước nha… Các vị thiệt có lòng…” Hắn hiểu… hai người này muốn xem thực lực của minh… Cho đến bây giờ… họ chỉ nghe… nhưng chưa thấy… Có lẽ có chút không cam lòng…

Được thôi…

Tuy thời gian bay chỉ hơn một giờ nhưng cả hai khi mua vé đều chọn khoang thương gia… ghế rộng… có chút riêng tư… Phương Linh thích ngồi cạnh cửa sổ… hắn ngồi bên cạnh… Trùng hợp tay hai người Liên, Thanh cũng cùng hàng… Liên ngồi sát cửa sổ… Vì vậy… hắn và Thanh Thanh chỉ cách nhau con đường ngăn cách giữa hai hàng ghế…

Chuyến bay đêm… Máy bay vừa cất cánh… khi đạt đến độ cao nhất định… đèn sáng tắt… Trong khoang thương gia ánh sáng mờ mờ… yên tĩnh… không khí có chút lành lạnh… Phương Linh ngã ghế… đắp mền… mắt lim dim… Hồi trưa này điên cuồng với hắn… bây giờ có chút mệt…

Đức cũng ngã ghế… đắp mền phủ… mắt lim dim nữa người… như đang ngủ… miệng khẽ mỉm cười ranh mãnh…

Phương Linh giật mình… mặt đỏ bừng… tay hắn đang luôn vào vạt áo đầm… muốn mò nàng… Tên lưu manh này hồi trưa chưa đủ sao? Nàng hung hăng cấu tay hắn… chặn không cho hắn làm loạn… Dưới tấm mền… tay hai bên giằng co… trên gương mặt cả hai vẫn bình thản… Cuối cùng trước sự kiên nhẫn, bền bỉ… mặt chay mài đá của hắn… Sợ người khác phát giác thì ngượng chết… nàng cấu hắn một cái thật mạnh rồi buông xuôi… để hắn muốn làm gì thì làm…

– “Dâm tặc”… miệng mắng nhưng hai chân tự động dang ra… người vặn vẹo… hơi thở dập dồn… người lên cơn sốt…

Hàng ghế sau không thấy vì họ không để ý… Nhưng phía bên kia cùng hàng… Trước mặt là Ipad… Nhưng từ khóe mắt… Liên và Thanh Thanh đều để ý hắn… Dưới tấm mền “động đậy” rất khả nghi…

Liên mím môi… lòng xốn xang… không biết đang nghỉ gì…

– “Đồ dâm đãng… bại hoại…” Thanh Thanh thầm mắng…

– “Chúng ta tạm biệt ở đây… Ngày mốt… hy vọng anh nể mặt… đến nhà dùng bữa cơm…” Máy bay đáp xuống… Bốn người tiến ra cổng… Thanh Thanh lập lại lời mời… Nàng đoán hắn đến Đà nẳng này có liên quan đến chuyện Huê đại tỷ nhưng nhìn không ra… ngoài hắn chỉ có một phụ nữ bên cạnh…

– Ha ha… cảm ơn trước… cứ quyết định như vậy… Cô cứ gọi thông báo giờ giấc… địa điểm… Tôi sẽ có mặt…

– “OK… see you…” Gật đầu chào Phương Linh… Cả hai Liên và Thanh Thanh quay lưng bước đi… Bất chợt nghe tiếng gọi hắn khiến cả hai nhìn nhau sửng sốt…

– Ông xã… ông xã… bên này…

Năm mỹ nữ… thuộc hàng top… vẩy tay với hắn… miệng luôn gọi “ông xã”…

Là ba chị em Mỹ Chi, Phương Anh, Thu Tâm… ra đón hắn…

– “Thanh Thanh… Dì không nghe lầm chứ hả…” Liên trợn mắt há mồm…

– Không đâu… Không cần phải ngạc nhiên… hắn là dâm tặc mà…


Còn tiếp…

4.6
8
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận