-“Sáng nay em có đọc qua giấy điều động …Chủ Tịch mới của Lấp Vò tên là Trần Đức…người nầy tuy còn trẻ nhưng không đơn giản đâu…Ở Cần Thơ có giao tình thân thiết với Hải Bí Thư và cả Chủ tịch Vân…Còn nửa…Nghe nói cũng khá thân thiết với Giám đốc La Định Quốc của Tỉnh mình…”

Hằng trưởng ban vừa nói ..tay vừa sờ bóp cặc chồng…không phải nàng muốn..mà là Chủ tịch Nam khẩn trương yêu cầu…Hằng cũng hy vọng như lảo nói…Nàng sờ..cặc lảo sẻ cứng…nhưng nãy giờ cặc lảo vẩn mềm khiến nàng thất vọng..Nên nàng vừa sờ ..miệng thì nói chuyện khác…
-“Em nói hắn tên gì?” Nghe vợ nói…Chủ tịch Nam hình như nhớ ra điều gì..hỏi lại…
-Hai chử thôi..ngắn gọn..Trần Đức…
-“Thì ra là hắn”…Chủ Tịch Hào Nam mĩm cười…nói nào ngay…ông đang là Phó Chủ Tịch thường vụ…Nếu Lâm Tuấn Hùng không vì bê bối lem nhem cộng thêm cái vụ của con hắn..Có lẻ Hào Nam ông còn phải chờ thêm vài năm nửa mới được ngồi vào cái ghế Chủ tịch tỉnh nầy…Như vậy có thể nói hắn vô tình giúp ông thu ngắn thời gian…
-“Anh biết hắn?” Thúy Hằng ngạc nhiên…Có lý nào ? Bà chưa nghe chồng nói quen một người trẻ như vậy?
-“Ha ha..Em quên cái vụ Lâm Tuấn Hùng rồi sao?” Hào Nam nhắc vợ…
-“Hi hi..nhớ rồi…Vậy nếu nói…anh nợ hắn một ân tình một ân tình cũng không phải là quá đáng…
-Ha ha..Vậy thì phải…ừm…lần nầy việc điều động nhân sự…Giám Đốc Sở Y tế và Bí Thư Cao Lảnh…hai người nầy lai lịch không nhỏ đâu…
-Dỉ nhiên rồi..Một người là cháu gái của Lý Hoàng Chương..một người là con gái của Bí Thư Tỉnh ủy…Một người đã ly dị..một người còn độc thân…Hi hi…Coi bộ phen nầy đám quí tộc độc thân tha hồ chém giết…
-Chưa chắc đâu…rủi mập như heo hay là chị Doản …cũng không biết chừng…
-Vậy thì ông lầm rồi…Có người nghe phong thanh thôi đã lên mạng ‘Phây bù’ tìm tòi…Cả hai đều thuộc loại ‘chim sa cá lặn’ đó…
-Thiệt?
-“Thiệt thì sao…giả thì sao?nhằm nhò gì tới ông?” Thúy Hằng nhìn chồng ‘khinh thường’…Mới 49,50 mà đã không được rồi..là kết quả của những cuộc ăn chơi dâm dật quá độ lúc trẻ…
-“Hắc hắc…Có phản ứng rồi kìa…Bảo đãm em hài lòng…Có nghe câu ‘ông uống bà khen’ chưa hả?” Hạo Nam đắc ý ..Lảo uống thuốc từ hai tuần nay..Bây giờ mới thấy có kết quả… nãy giờ…Hằng mõi tay …quyết định không sờ nửa…Chỉ để áo lệch xuống…khêu gợi…được hay không được cũng mặc kệ…Ai dè…Thấy cặp vú nây nẩy của nàng…Cặc lảo bắt đầu có phản ứng…
-“Có thiệt mới nói nha..” Nghe chồng khoe..Thúy Hằng cãm thấy nóng người lên…lòng xốn xang…Đã lâu không biết mùi rồi…Nàng đưa tay vào đủng quần chồng…coi có phải đã ‘cứng’ như lảo nói?Quả nhiên cứng rồi…Hai mắt nàng long lanh mơ mộng…
-“Thấy chưa…đã nói mà…hắc..hắc…” Hạo Nam đưa tay lòn vào áo bóp vú vợ…từng nút áo được cởi ra…Cặp vú của Chủ tjch tỉnh phu nhân phơi bày…nhìn vẩn còn rất hấp dẩn…đã lâu không có người xào nắn…Tay kia lảo lòn vào quần…chui qua luôn quần lót…Chạm vào chùm lông đã bắt đầu ươn ướt…

Hai vợ chồng sờ mó lẩn nhau…hơi thở dồn dập…hai mắt Hằng đờ đẩn…ánh mắt đầy lửa dục…Nằm ngửa dang hai chân ra..chờ đợi…Chủ Tịch Nam cũng rất bài bản…ngồi xuống kê miệng vào ra sức bú liếm…Trưởng ban Hằng rú lên từng đợt…hai tay liên tục đánh xuống giường..người giãy đành đạch..dậm thủy tuôn trào…

Chủ tịch Nam vô cùng hưng phấn…lảo đứng lên..cầm đầu cặc rà cửa động…đút vào…Nhưng..ố là la…Cặc chưa đút vào được phân nào..Hạo Nam bổng giựt giựt người..thở hắt ra…Trưởng ban Hằng cãm giác hai bên đùi có giòng nước ấm…

Hằng thở dài….Lại ‘khóc ngoài quan ải nửa rồi….Nàng mới 48…Xem ra đã hết hy vọng …Quảng đời còn lại sẻ rất buồn tẻ…ngày dài đăng đẳng a…Hằng không phải chưa từng nghỉ qua kiếm mấy thằng nhóc …’ăn bánh trả tiền’ để có tình một đêm nhưng rất nguy hiểm a…Với cái địa vị của nang…gặp người không kín miệng hoặc muốn uy hiếp bà để làm tiền…rất có thể sẻ rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục…
-“Lần..lần tới chắc được…” Chủ tịch Nam xấu hổ….hứa hẹn…
-“Lúc đó hẳn nói…” Trưởng ban Hằng oán giận…lấy áo chùi vết khí của chồng bắn ra trên đùi…đứng lên đi vào nhà tắm…
Có lòng mà không có sức… Chủ tịch Nam thở dài…

Phát cãm thấy từ lúc ở Hà Tỉnh về….Phương Linh rất hời hợt với hắn…Điện thoại..nàng không bắt..để tin nhắn..Nàng cũng không trả lời…Khiến hắn buồn bực…Không ngờ hôm nay chính nàng chủ động gọi..Hắn mừng rở…Cãm thấy yêu đời
-“Phát …Em biết anh là người tốt..nhưng em cãm thấy chúng ta còn thiếu cái gì đó…Xin lổi nha….” Phương Linh bình thản nói…nàng cãm thấy nhẹ nhỗm người khi nói ra…
-“Tại sao?Đã xảy ra chuyện gì?Có phải anh đã làm gì có lổi với em?” Phát gằn giọng…hắn cố giử bình tỉnh…cái lồn vàng đang trước cửa miệng…ai ngờ không há miệng cắn được…Hôm qua hắn vẩn còn thấy một tương lai đang sáng lạng huy hoàng nhưng hôm nay..mây đen kéo đến…Hắn thật không cam lòng…
-Không phải lổi của anh…Là lổi của em…Xin lổi …
-“Có phải có người thứ ba?em nói..”…Hắn cầm tay nàng..nói như hét khiến mọi người trong nhà hàng quay đầu nhìn…
-“Anh mau buông tay..Anh biết anh đang làm gì không?” Phương Linh lạnh lùng…Một chút cãm tình còn lại bay mất… …
-“Xin lổi..anh có chút nóng nãy…” Biết mình thất thố…Phát buông tay…Gia thế của nàng làm hắn sợ…Nếu là một người con gái tầm thường muốn chia tay với hắn…Có lẻ hắn đấm đá cho hả giận rồi…đâu có mà hạ mình như vậy…
-“Tôi đã quyết định rồi..từ nay anh đừng tìm tôi nửa…Chúng ta chấm dứt ở đây…” Nói xong…nàng xoay người đi thẳng…
Mặt Phát trắng bệch..hắn ngồi phịch xuống…ngơ ngác như người mất hồn…
-“ …Xin chào tất cả …Tôi là Phương Linh…hiện đang ở Thôn Tân Thắng…Xả Kỳ Ninh Thị Xả Kỳ Anh..Hà Tỉnh….” Bổng văng vẳng tiếng quen thuộc của nàng phát ra từ môt TV trên tường…Thì ra hôm nay Đài Truyền hình Đồng Tháp cho phát sóng bài phóng sự của Phương Linh về chuyện cứu trợ ngoài Hà tỉnh…
Nếu là lúc trước..Phát sẻ thấy vô cùng thân thiết…tự hào nói cho mọi người biết cô đó là bạn gái của hắn…Nhưng hôm nay hắn thấy ác cãm…nhất là nàng đang phỏng vấn một thằng trẻ tuổi…nét mặt vô cùng khả ố đáng ghét nhưng hắn nhận ra ánh mắt Phương Linh nhìn tên trẻ rất long lanh…nửa nũng nịu…nửa đưa tình…Hắn bừng tỉnh…
-“Đụ đỉ mẹ …nếu tao điều tra được chính là mầy…Tao sẻ cho mầy biết cái gì là địa ngục trần gian”…Phát gầm lên…

*
* *

Cần Thơ…
Hôm nay Đức tìm thời gian trống để ghé chúc Tết thăm hỏi vợ chồng Phó Chủ Tịch Hửu…Thanh Nhả đã dọn ra riêng…Ngày Tết cũng chỉ ghé thăm hai vợ chồng nhiều lắm là nửa ngày…Vì vậy..ngày thường chỉ có Hường…Hôm nay ngày Tết…lảo không có chổ đi nên mới ‘bò’ về…
Hường nghe hắn đến…lòng rộn rả…vội vả xuống bếp làm vài món…để hắn và lảo lai rai…Bà làm mấy món mà lảo thích…không phải là iêu thương gì…mà là bà biết với mấy món khóai khẩu..lảo sẻ uống nhiều và sau đó sẻ ngủ như con heo…Trời sập cũng không biết…Làm vợ lảo mấy chục năm nay…Hường làm sao không tỏ tường được chứ…Bởi vậy nên Hường âm mưu…Hắn vừa tới..Bà liền đóng cửa…nói là để hai người yên tịnh ăn nhậu mà không bị quấy rầy…Nếu để cửa mở..khách tới hoài…phiền lắm…
Hửu Phó Chủ tịch nghe bùi tai…Phải a…Trung ương đã có chỉ thị …Ngày Tết …nghiêm cấm quà biếu đối với lảnh đạo…Làm như vậy là đúng với chính sách của Đãng rồi…Hơn nửa …hai tuần nay cũng đã đủ…Thôi thì bây giờ đóng cửa là đúng rồi…Lảo nào biết trúng kế bà vợ ‘già’…

Cách đây chừng 10 phút….Học Hửu đang thao thao bất tuyệt …bây giờ nằm gục trên bàn..ngáy như sấm…Tửu lượng lảo không mạnh…uống được vài ly liền gục ngủ ngay trên bàn…nói lảo ‘bất tỉnh’ cũng không quá đáng…
-“Lảo ngủ rồi..” Hường nhìn lảo chồng già..gục đầu ngáy ..mĩm cười đắc ý…mọi diển biến như bà nghỉ…Bây giờ trời có sập xuống lảo ta cũng không biết…
Khi Đức và Hửu bắt đầu lai rai… Hường đóng cửa là hắn biết Hường có âm mưu rồi…Hi hi..Má mình và Dì Hường..y chang nhau…Bởi vậy Học Hửu vừa gục..hắn liền kéo Hường ngồi trong lòng mình…miệng hôn hít..tay bóp vú tay mò lồn bà…Cãm giác vô cùng kích thích…khi lát nửa đây…Dì Hường sẻ bú cặc hắn…sau đó hắn sẻ vừa chơi dì Hường theo kiểu doggy…trong khi lảo đang ở kế bên ngáy khò khò… Thật tuyệt vời…

Không phải chỉ hắn có cảm giác nầy mà Hường cũng vô cùng thích thú khi bú cặc hắn trong khi ông chồng thì ngáy khò khò ngay bên cạnh…Hường thấy vừa vụng trộm vừa trả được thù…Ông đụ gái trẻ thì bà cho trai trẻ đụ…chúng ta huề…hơn nửa đây không phải là trả thù thuần túy…Bây giờ bà ghiền bú con cặc của hắn…thích được chõng khu cho hắn đút vào…Mổi lần hắn nhấn một cái..Hường thốn tận tâm can và cũng sướng tận cùng phế phủ…

Hường hai tay vịn mép bàn…mông chìa ra sau cho hắn nắc…mổi lần hắn nắc tới..bà đẩy ngược ra sau..sàn mông qua lại…Bà nhìn mặt chồng..lảo đang ngủ say…Hường mĩm cười thích thú…
Hắn một tay vịn mông bà…hơi khum người..nắc liên tục..tay kia lòn ra trước bóp vú …Lúc nầy di động vang lên…hắn liếc nhìn màn hình..càng kích thích thêm nhiều..càng nắc bạo hơn…
Là Thanh Nhả gọi tới..nhưng hắn đang bận nắc mẹ nàng…không rảnh để trả lời…Dù sao lát nửa..hắn tới nhà nàng…cùng Đồng Giao..Cả ba cùng nhau ăn bửa cơm đầu năm…

-“Ảnh không bắt máy…có lẻ đang bận…hoặc không chừng đang trên đường đi đến dây…” Gọi hai ba lần…Đức hình như bận gì đó..Thanh Nhả không gọi nửa…
-“Hắn chắc tới không?” Đồng Giao có chút khẩn trương…
-“Ảnh dám không tới sao? Nếu ảnh thật không tới…Hi hi” Thanh Nhả ‘hung hăng’ lấy con dao đang cắt hành..chém nhẹ xuống rồi cười rú lên…Rỏ ràng ý nói ‘thiến hắn’…Không có hình tượng gương mẩu của nử Chủ tịch huyện chút nào…
-“Nở lòng sao?” Đồng Giao trêu…
-“Hi hi…Bí Thư Giao…Chị hỏi câu nầy…chứng tỏ người đau lòng là chị rồi…Có phải không?” Thanh Nhả phản pháo…Từ lâu cả hai đều biết yêu cùng một người đàn ông nhưng không nói ra..Nhưng gần đây hầu như không còn dấu diếm qua những chuyên đùa như thế nầy…
-“Nghe Thụy Vủ nói..Tâm Đoan có em bé…” Đồng Giao hâm mộ…
-“Không cần phải ganh tỵ đâu…Nếu chị muốn cũng được mà…Em nghỉ kỷ rồi…Em cũng muốn một đứa….Hi hi..Năm nay 30 rồi..Trể quá không tốt…” Thanh Nhả thản nhiên hé lộ tin khủng về quyết định của nàng…
-Vậy …em có bàn với hắn không?
-Hi hi..Không phải là bàn..mà là thông báo cho hắn biết…Em không cần hắn chịu trách nhiệm…Hắn thích cũng được…Không thích cũng được Chỉ cần..hi hi..hắn ‘làm việc; nhiều một chút là được…Chị nói .coi có phải không?
-Đồng Giao…Chị thì sao? Tuổi chúng ta xấp xỉ nhau…Có nên suy nghỉ một chút không?
-Ừm..để coi…
-“Em biết chị nghỉ gì…Có phải chị có chút lạc hậu hay không?Thời buổi nầy không chồng vẩn có con được mà…Bên Tây bên Mỷ…cụm từ ‘Single Mother’ chắc chị cũng biết chứ…Thịnh hành lắm…
-Nhưng mà…em không thấy ảnh quá đa tình sao?
-“Haha…Thì ra chị vẩn còn ám ảnh chuyện nầy à…hỏi chị câu nầy…chị chấp nhận em…em chấp nhận chị…Chúng ta đều là bạn gái của ảnh…Nếu như vậy sao không thể chấp nhận Thúy Ái ,cô Phương Linh gì đó…Em chỉ cần ảnh tốt với em là đuọc…Những chuyện khác..không quan trọng…” Đã trãi qua một đời chồng..tưởng là hạnh phúc trọn đời.ai ngờ kết quả khiến nàng đau lòng,phải tự nhốt mình mấy năm dài…Bây giờ nàng đã ‘ngộ’ ra triết lý của cuộc đời…Chỉ cần sống vui..sống khỏe là được…

Đồng Giao bừng tỉnh…Thanh Nhả bị trầm cảm mấy năm…Bây giờ vô cùng lạc quan yêu đời…suy nghỉ phóng khoáng khiến nàng hổ thẹn…Mình suy nghỉ quá xa rồi…
-Hi hi..Nghe em nói..Chỉ cãm thấy mình quá hủ lậu…
-“Hi vọng chị nghỉ suốt…còn nửa…Thụy Vủ…”Thanh Nhả ngập ngừng…
-“Chị biết…Chị đã thông suốt rồi..” Đồng Giao mĩm cười…Quên đi sự quan hệ chị em..Thụy Vủ cũng là một cô gái binh thường…Khó chống lại được mị lực của hắn..Cũng như nàng…Cả hai chị em đều sa vào lưới tình…
-“Còn nửa…hỏi cái nầy…chị phải nói thật nha…Nếu lát nửa…” Ánh mắt Thanh Nhả ranh mãnh…ghé sát tai Đồng Giao nói nhỏ…Như sợ có ai nghe vậy…Mặc dù trong phòng chỉ có hai người…Không biết nàng nói gì..Chỉ thấy mặt Đồng Giao đỏ như gấc…
-Tầm bậy..em…em thiệt điên mà…Sao có thể chứ…
-Sao lại không thể chứ…Có gì đâu…em thì OK…Tùy chi thôi…hi hi…
Đồng Giao sửng sốt…Đây là Thanh Nhả? Sao lại biến đổi kinh thiên động địa vậy?Có phải hắn đã dạy hư Thanh Nhả?Cái tên nầy…
-‘Đing đong’…Đồng Giao còn tính nói thêm nhưng ngay lúc nầy có người nhấn chuông…Thanh Nhả mĩm cười…nháy mắt với Đồng Giao.. đi ra mở cửa…
-“Sao trể vậy? nói 11 giờ …bây giờ gần 12 giờ mới tới…Để em và chị Giao chờ…” Thanh Nhả xụ mặt…
-Ha ha..Sorry cưng..ghé chúc Tết và thăm cô chú ngày đầu năm mà…Xong là tới đây liền..Lẻ ra ..định ghé nhà Trưởng ban My..nhưng gọi điện mới biết cô My đang đi chùa hái lộc…” Đức phân bua với hai người…Nói đi thăm chúc Tết ba má Thanh Nhả mà không đi thăm Trưởng ban Mi..Đồng Giao sẻ không hài lòng…Không thể bên nặng bên nhẹ được…
-“Ừm..má và Thụy Vủ hôm nay đi chùa…”Đồng Giao gật đầu..
-“Hi hi..Đồng Giao ngoan..không đi chùa…tới đây gặp anh..em thật ngoan…hi hi..Hôn mổi người cái trước nha..Coi như mừng tuổi năm mới…” Nói là làm..hắn tay phải kéo Đồng Giao,Tay trái kéo Thanh Nhả..hôn mổi người một cái lên má…Hình tượng nghiêm trang của hai nàng giảng viên khi còn ở Trường Đãng …hoàn toàn sụp đổ…
-“Đàng hoàng chút đi…hi hi..Nhột..”Thanh Nhả chống cự lấy lệ…Mặt Đồng Giao đang đỏ..càng đỏ thêm…đây là lần đầu hắn hôn nàng trước mặt Thanh Nhả…Nàng chưa quen…
-Hi hi..Như vầy là đàng hoàng lắm rồi…ừm..có tin nầy…Tuy chưa có công văn chính thức nhưng có thể nói là chắc chắn…Anh muốn nói cho hai em biết…Qua Tết nầy…Anh đượcc thăng chức …điều động làm Chủ tịch huyện Lấp Vò Cao Lảnh…
-“Cái gì?” Thanh Nhả và Đồng Giao không hẹn mà cùng lúc la lên..Nét mặt sửng sốt…Không thể tin được…Hắn đang đùa?
-“Phải…anh thành tích vượt trội nên được Đãng đặc biệt dùng làm trọng điểm bồi dưởng…tạm làm Chủ tịch huyện…chịu ủy khuất một chút…Không sao…Anh triệt để tuân theo sự sắp xếp của Đãng…Ây da..đau…nói chơi thôi mà…không cần phải nghiêm túc như vậy… ” Đức ‘trơ trẻn khiêm nhường’ nói…bị Thanh Nhả ngắt cho một cái…
-“Cho anh bớt làm phách” Đồng Giao lườm…trong lòng vui vui…có chút tự hào vì hắn là người đàn ông của nàng .
-“Sao không ở Hậu giang.hay Cần Thơ mà đi chi xa vậy?” Thanh Nhả oán giận…Thầm trách Nancy…Sao không vận động cho hắn ở ngay Hậu Giang hoặc Cần Thơ mà chạy xa tít mãi tận Cao Lảnh?
-“Không..không xa…khoãng 1 tiếng mấy thôi mà…nhấp nháy là tới rồi…Hi hi” Đức làm sao không hiểu…Bây giờ tuần hai lần..hắn ghé qua huyện Châu Thành ‘báo cáo công tác’…Bây giờ mình xuống Cao Lảnh…Dỉ nhiên là cả hai sẻ không vui…Coi bộ phải tìm cách mới được…
-“Xuống Cao Lảnh…lạ nước lạ cái..Anh phải cẩn thận mới được” Chính chắn hơn Thanh Nhả..Đồng Giao nhìn ra vấn đề…Chủ tịch huyện không phải là người địa phương…Có câu ‘Cường Long bất áp địa đầu xà’ huống chi hắn chỉ là ‘Tiểu Cường Long’…nàng thật lo cho hắn…
-“Chị Giao nói đúng đó…Anh phải tuyệt đối cẩn thận…”Thanh Nhả cũng nhìn ra vấn đề…hắn còn quá trẻ…bọn họ chịu phục hắn sao?Chắc chắn hắn sẻ gặp nhiều phiền toái…
-Ha ha..Có gặp khó khăn mới trưởng thành…Hai em yên chí đi…Người làm khó được Trần Đức nầy…hình như chưa ra đời…
-“Làm phách đi…Ai lo cho anh chứ…” Thanh Nhả ‘lườm’…
-“Có kế hoạch cụ thể gì chưa?” Đồng Giao quan tâm…
-Chưa…em có ý kiến gì không?
-“Hai chử thôi ..Nhân sự…”.Đồng Giao nghiêm túc…
-”Em đúng là con sâu trong bụng anh.Anh cũng nghỉ vậy…Giai đoạn đầu …Cần đem theo người có thể tin được bên mình “ Hắn suy nghỉ đến Ngọc Thi…vợ của Đương đang làm việc cho Ngân…đây đúng là người lý tưởng vì là người Cao Lảnh…
-“Em giới thiệu cho một người…Còn nhớ Thu Diệp..Thư Ký trước kia của em không? Rất giỏi giang…”
-Vậy sao?Nhưng lúc trước đang làm thư ký ngon lành sao lại nghỉ?
-“Aiz…Cũng tại ba má cô ta muốn cô lấy chồng Việt kiều….Ai dè là Việt kiều dõm..Bị bắt rồi…Nghe nói có liên quan đến chuyện độc phẩm…Nghỉ cũng tội nghiệp..không phải lổi của Thu Diệp..” Đồng Giao thở dài..Có chút tiếc nuối…
-Ha ha…Chuyện nầy để suy nghỉ sau đi..Hôm nay anh đến đây không phải là bàn chuyện đâu à..Nói chuyện vui đi..Ngày Tết mà…

_còn tiếp_

5
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận