Chiều thứ tư,trên đường lái xe về nhà …điện thoại di động Đức kêu vang…là người đẹp Ngân gọi tới…

-A lô..chào cô…mình thiệt là tâm hửu linh tê nha…vừa nhớ tới cô thì cô liền điện thoại tới…có rảnh không…chiều nay mời cô ra ngoài ăn cơm…

-Cậu…đang ở đâu vậy?Giọng người đẹp Ngân nghe rất vui vẻ…có lẻ tâm tình nàng đang rất tốt.

-Đang trên đường về nhà…chiều nay mình đi ăn cơm ha…tôi tới đó cô…cho tôi cơ hội đi mà..năn nỉ cô đó…

-Không nói gì tôi coi là OK đó …bây giờ là 4 giờ rưởi…tôi về nhà tắm rửa,xức dầu thơm xong tới đón cô ha…Bảo đãm cô sẻ không nghe được mùi hôi nách đâu à…hahahaha…nói tới đây nó cười nức nẻ trong điện thoại…

Ngân thiệt hết cách với thằng nhóc nầy…như vậy mà cũng nói được…nhưng Ngân thật sự rất thích cái lối nói chuyện tiếu lâm rửng mở của nó…rất vui vẻ…không cầu kỳ đạo đức giả lại đầy vẻ quan tâm người khác.

-Ừm…vậy được…7 giờ tới đầu hẽm…tôi sẻ đi ra…Ngân sau cùng gật đầu…

-Hahaha…không gặp không về…ngàn năm vẩn đợi nha…

-Đồ quỷ cậu…ba hoa..Giọng Ngân sung sướng trong điện thoại…

Đức mĩm cười khoái chí…tội nay có hẹn với Ngân…cũng đã tới lúc rồi…còn chờ gì nửa đây?đang suy nghỉ tối nay làm sao đưa Ngân vào động hoa vàng thì chuông di động lại vang lên…nhìn màn ảnh Đức ngẩn ra…cô nàng Tuyết nầy…

-Hahaha a lô…chào người đẹp…sao rồi?nhớ tôi à?lại là cái bản tánh ba hoa không bỏ của nó…

-Cậu muốn nghe nói thiệt hay nói láo? Giọng Tuyết ‘cay cú’ trong điện thoại…

-Sao giống như ăn nhầm thuốc nổ vậy?có chuyện gì buồn sao?có cần tôi an ủi ủy lạo không?như vầy đi…chiều mai ra ngoài ăn cơm …có chuyện gì nói…tôi xem có giúp gì được hay không?hy vọng là không quá nhiều áp lực trong việc làm chứ hả?

Đức tuông một tràng những lời tha thiết ân cần…làm như rất quan tâm người đẹp…

Trước đây vài phút ,Tuyết nếu gặp nó bằng xương bằng thịt thì nhất định sẻ nhãy lên bóp cổ nó cho hả giận…nhiều lúc nàng nghỉ mình ‘xuống giá’ vậy sao?…một tên nhóc ‘nhà quê’ cũng không thèm để ý tới mình?Đả 5 lần 7 lượt,cho nó cơ hội ‘cua’ mình …nó hiểu hay là không hiểu hay là ngu hết thuốc chửa?Hôm nay định điện thoại ‘mắng chửi’ một trận rồi nghỉ làm…bỏ về Sài gòn…không ở đây nửa…nhưng chưa kịp nói gì thì ngọn lửa hỏa diệm sơn trong bụng đã bị dập tắt quá nửa …

-Cậu tốt vậy sao?Tuyết ‘lí nhí’ thay vì thét gào lên như con sư tử…

-Hả?cô không biết sao?hỗm rày muốn gọi cho cô …nhưng sợ….

-Sợ?sợ cái gì?tôi ăn thịt cậu sao?

-Không phải là sợ cô ăn thịt tôi mà tôi chỉ sợ mình không cầm được…cô là người đẹp đó nha…rủi có làm điều gì xằng bậy…ây da cô hiểu ý tôi đó mà…

Có tiếng cười hinh hích trong điện thoại…ngọn lửa giận hờn trong lòng của Tuyết cuối cùng cũng hoàn toàn bị dập…

-Cậu dám sao?Tuyết ‘thách thức’…cặp môi khẻ mím lại…thoáng ý cười…

-Tôi là đàn ông chân chính vàng thiệt thứ thiệt…trước mỷ nhân như cô…định lực vô cùng kém cỏi…nên có thể biến thành động vật rất nguy hiểm…

-Chỉ biết nói bằng miệng….Tuyết bổng thấy mình vô thức…hai má đỏ lên…nhanh chóng khỏa lấp:

-Vậy được…chiều mai…tôi muốn ăn nhà hàng 5 sao…cậu còn thiếu tôi một bửa…

-Được được…cái gì một bửa hai bửa chớ…chỉ cần cô thích suốt đời mời cô ha…chiều mai ha…đón cô đúng 7 giờ …tôi sẻ chờ suốt đêm nếu cô không ra…mong ngày mai gặp cô…cô biết không:”nhất nhật bất kiến như tam thu hề:”…hahaha…

-Để coi sao…Tuyết mím môi…lòng nở hoa,tự ái vô cùng được vuốt ve nên rất vui vẻ…biết cái miệng tên nầy ba hoa ,lời hắn nói không biết cái nào giả cái nào thật nhưng sao nàng vẩn thích nghe.

Con gái cho dù ‘chằn cách mấy cũng thường bị đàn ông xỏ mủi’…Là vậy đó…Đức chỉ cần xạo xạo vài câu thôi…

Ouf….”chiều mai nhất định sẻ coi cô nàng nầy mặc xì líp màu gì…”Đức cười khóai trá nhưng chưa đến 30 giây tiếng di động lại vang lên…

-A lô…là chị à?đang tính gọi chị đây…sao hả?bận rộn lắm sao?khi nào gặp chị được đây?Đức nhỏ giọng như sợ ai nghe…giọng điệu vô cùng nhung nhớ…Nhung đang tức giận vì nãy giờ đường giây cứ bận bịu,vừa nghe xong cơn giận cũng tắt đi quá nửa…

-Nãy giờ bận nói chuyện với ai sao lâu vậy?Giong Nhung như ‘truy vấn’…

-Là Phó Loan đó mà…cô ấy cứ than việc quá nhiều…Đức đang có ý nghỉ trong tương lai đề nghị chị theo sát Phó Loan..học hỏi một chút sau đó chiếm một vị trí quan trọng mới được…Chị và Dì Út…

Đức không tào lao ,nịnh đầm cho qua chuyện…trong đầu cũng có ý định ‘nâng’ những đàn bà của mình lên vào những vị trí quan trọng trong công ty để chia sẻ gánh nặng cho Loan…chỉ là hôm nay bị ‘truy sát’ nên hé lộ một chút để lèo lái Nhung qua hướng khác…

Quả nhiên Nhung nghe xong như được uống mật ong hảo hạng…đầu óc u mê…chỉ nghe nàng lí nhí:

-Ông …ông ấy đi chở hàng lên thành phố…hai ngày sau mới về…Nhung ‘ngượng ngùng’ thông báo tin ‘mật’…ý đồ đã rỏ như ban ngày..chồng vừa đi liền gọi điện thoại cho người tình..rỏ ràng muốn rủ rê Đức đụ…

-Thiệt?chiều nay Đức bận xã giao…vậy…tối nay…Đức tới nhà chị thăm nha…khuya khuya được không?khoãnh 11,12 giờ Đức tới…đừng mở đèn…khi nào tới trước cửa Đức gọi…Đầu óc ‘gian tà’ Đức hoạt động mau lẹ…hú hí với Ngân đến 11 giờ ,thả Ngân về xong thì ghé nhà Nhung…Nghỉ tới tối nay đụ Nhung trên chiếc giường của hai vợ chồng nàng..cặc Đức liền cứng lên…Đúng là trời sanh bản tánh gian phu mà…

-Ửm…tiếng Nhung lí nhí trong ống nghe…

-hôm nay là vậy..tối mai mình qua Vỉnh Long ăn chiều..khuya về…

-Ừm…Đức quyết định đi..

‘Wow…Đức bổng nhiên nhận ra mình có tài dổ ngọt đàn bà,cúp di động Đức âm thầm đưa ngón tay cái cho cái bản lảnh gạt gái của mình…ậy…không phải gạt tình cũng không phải gạt tìền mà,đây là gạt có ‘thiện ý’ nha…bởi vậy ông trời cảm động ,đàn bà con gái vây quanh,chẳng bù với lúc trước,cứ rình hết thím ba tới mẹ tắm rồi đè chị năm ra chơi (ý nói sục cặc…).Quên nửa…cô Lan…không được ngày mai mình phải ‘bịnh’…không đi học được…gọi điện báo ‘bị cảm’ nên ở nhà để tránh truyền nhiểm cho mọi người…buổi chiều ngày mai thím ba không có giờ dạy…vậy buổi sáng tới nhà thầy Phan ở chơi với cô Lan tới 1 giờ trưa xong chở thím qua nhà kia…

Đức âm thầm âm mưu cáo bịnh ngày mai đồng thời ‘lên lịch đụ’…thời đụ biểu không thích ứng được nửa rồi…nghỉ tới liền gọi di động cho Lan…

-A lô….giọng Lan xìu xìu …

-Đức đây…ngày mai sáng Đức tới nhà….không vấn đề gì chứ?Theo nó nghì thầy Phan hôm nay đã trở lại đi làm bình thường rồi…

-Còn nhớ tới tôi sao?tưởng đã chết đi đâu rồi đó chứ…Giọng Lan cũng ‘cai cú’ không kém Nhung…thật ra nàng rất phiền muộn..hai tuần nay Phan nghỉ 2 tuần ở nhà nên cứ đòi đụ hoài khiến Lan ngán ngẩm…hôm nay vừa hết phép Phan đi dạy trở lại ,nàng muốn gọi Đức nhưng lại bị cãm khiến nàng vô cùng bực bội,ai dè Đức gọi đến khiến Lan lòng như mở hội nhưng cũng muốn ‘hoạnh họe dằn mặt ‘Đức cho đã cơn tức giận hờn vu vơ vì nhớ nó…

-cái gì chứ…biết ổng vừa hết phép liền gọi cô liền đó mà…sáng mai Đức cúp cua một buổi…Đức tới nhà thăm cô ha…

Nghe nó nói cúp cua sáng mai tới nhà thăm…Lan thấy ấm áp trong lòng…nhưng ngần ngại…nàng đang bị cãm…

-Đang bị cãm…coi chừng bị lây…

-Vậy thì Đức càng phải tới thăm mới được…cô bịnh mà…sáng mai Đức tới nha…Đức không sợ đâu…

-Ừm…tiếng Lan lí nhí…lòng ngọt ngào…

Vừa xuống xe tiếng di động lại vang lên…Đức nhìn màn hình cười mĩm…mới tan học mà giờ gọi tới rồi.

-Hahaha… nhớ Đức hả?

-Đàng hoàng một chút đi…có chuyện nầy muốn nói cho cậu biết…Cục CA thành phố thả Huỳnh Tám rồi,cha hắn Huỳnh Bảy lái xe công vụ tới rước..Cục trưởng nói là do hiểu lầm…không có chuyện gì lớn nên ra lệnh thả…chỉ cần viết bản kiểm điểm thôi.

-Vậy à?sao chị biết?Sau vài giây trầm ngâm Đức hỏi với giọng lạnh …đầy sát khí…thả ra?hiểu lầm?coi Trần Đức tui là ai đây?Giết người phóng hỏa không được muốn bình an rút lui?hắc hắc hắc…đời không dể như vậy đâu…mi không sống dở chết dở thì tao sẽ là ‘Trần Đức Cống’.

-Anh tôi là Phó Cục trưởng…tôi nhờ ảnh để ý coi chuyện Huỳnh Tám…ảnh vừa điện thoại nói thả hắn rồi…

-Ừm..hiểu rồi…anh chị tên gì?nói là tôi cám ơn nhiều…

-Nguyển thanh Tùng..mai mốt cậu có cần gì cứ nói với tôi..tôi sẻ nói với ảnh..không thành vấn đề gì đâu…

-Ừm…nè..Chị làm trong uỷ nhân dân…ai trông coi Cục CA vậy?

-Tùy theo sự phân công…nhưng thường là Phó Chủ tịch thường trực…Hiện nay là Phó Chủ tịch Thảo…

-Được Cám ơn…à nè..nhờ cô 1 chuyện…khoãng đúng 1 giờ sau…cô điện thoại cho Phó Bí thư Việt nói tôi đã biết được Cục CA thả Huỳnh Tám…cho ông ta biết ngày mai tôi sẻ khíếu nại với tỉnh ủy…Ngày mai nếu gà không bay chó không chạy thì từ nay tôi sẻ đổi tên là ‘Trần Đức Cống’

-Hả?-Ừm tôi sẻ làm như cậu nói…Quyên muốn hỏi lắm:”vậy cậu định làm sao?nhưng kịp kiềm lại…ngày mai chắc có kịch hay coi rồi…

Chợt nhớ nó nói đổi tên Trần Đức Cống …Quyên gập người cười rủ rượi…

***

Thảo buông điện thoại xuống miệng cười hảnh diện…Từ lần đầu đến tỉnh ủy trình diện với Phó Chủ tịch Túc…lảo nầy rỏ ràng dâm dê…nhiều lần muốn mời nàng ăn cơm…Ánh mắt của lảo nhìn mình,Thảo biết lảo nầy muốn đụ mình …Nếu là lúc trước…có lẻ Thảo cho lảo cơ hội,nhưng hôm nay khác rồi…Tuy nhiên Thảo cũng đẫy đưa khiến Túc lòng rộn rả,cứ cách ngày lại điện thoại rủ rê ăn cơm trưa hoặc cơm tối…Từ chối hoài cũng không phải là cách…ăn cơm thôi mà…nếu lảo có ý gì mình sẻ thẳng thừng từ chối…

Nghỉ vậy nên cuối cùng Thảo cũng bằng lòng đi ăn cơm với Túc một bửa..coi như là xả giao…dù sao mai nầy củng phải báo cáo công tác mổi tháng …Nhìn đồng hồ thấy cũng đã sắp đến giờ hẹn,Thảo lấy gương săm soi,tu chỉnh nhan sắc một chút…

Tiếng chuông di động vang lên…liếc nhìn màn hình..Thảo ngẩn ra…Đức rất ít khi gọi…

-A lô…là cậu à?rất ít khi gọi cho tôi đó…có chuyện sao?Thảo hỏi giọng có vẻ nủng nịu…nhưng ngược lại nàng nghe giọng Đức rất lạnh lùng khiến Thảo sửng sốt.

-Tôi không muốn làm phiền cô đâu Chủ tịch Thảo…Chỉ có vài thắc mắc muốn biết cho tường tận thôi.Chủ tịch Thảo..cô phụ trách Cục CA thành phố?

-Ừm…Đức à..có chyện gì sao?Thảo nghe giọng nói của Đức…lòng cảm thất bất an, run lên…”chẳng lẻ hắn biết mình sắp đi ăn cơm với chủ tịch Túc nên không hài lòng?nghỉ tới những lời Đức trước kia,Thảo liền mất bình tỉnh…nàng đâu có ý nghỉ phản bội gì đâu…chỉ đi ăn cơm thôi mà?mục đích là cho tiện công tác sau nầy…

-OK cám ơn…Bye…

Đức cúp máy khiến Thảo mặt trắng bệch…vô cùng hối hận đã nhận lời đi ăn cơm với Phó Chủ tịch tỉnh Túc…nàng không nghỉ Đức sẻ phản ứng mạnh như vậy…tức thì gọi lại

-Chuyện gì?giọng Đức cộc lốc…

-Cậu…cậu đang ở đâu…ra ngoài ăn cơm nhé…Thảo nhu mì hỏi…

-Không cần đâu…tôi bận lắm..từ nay đừng gọi cho tôi nửa nha…Chúng ta không thân lắm đâu…Nói xong lại cúp máy…

Đức cười khoái chí sau khi cúp máy…đàn bà lâu lâu phải ‘gỏ’ mới được…giống như cây gậy và củ ca rốt vậy…vừa dổ ngọt và vừa trừng trị mới là chánh đạo…không thể để họ lờn mặt…

Là Phó Chủ tịch thành phố,phụ trách Cục CA nhưng Thảo chỉ mới thượng vị không lâu,cái tên Cục trưởng là thân tín của lảo Hải…Thảo cũng phải cần có thời gian để mọi việc ‘đâu vào đó’,không thể nào hai ba tuần,1 tháng mà có thể ‘nắm’ đại cuộc được..Điều nầy Đức hiểu,nhưng không thể vì vậy mà ‘khoan hồng’dể dãi với nàng ta,cần phải gây áp lực để Thảo trở nên mạnh mẻ vượt khỏi cái ‘bóng ma’ của lảo Hải…dù sao đi nửa Thảo cũng đã từng là thuộc hạ của lảo…yếu tố tâm lý ‘kiêng nể cựu lảnh đạo’ cũng có thể hiểu được nhưng không vì thế mà ảnh hưởng đại cuộc…tôn trọng lảnh đạo là điều tốt nhưng không phải một cách mù quáng…Đức không chấp nhận như vậy…người của mình lại kiêng dè người khác…

Thảo điếng hồn…cảm thấy đầu óc quay cuồng,thấy trước mặt tối sầm lại…nàng vô cùng sợ hãi hoàn toàn không biết Cục CA lại là đầu giây mối nhợ cho sự nổi giận của Đức…nàng lại nghỉ vì chuyện nó biết được nàng đi ăn cơm với lảo Túc…lòng Thảo rối tung lên…lưng lạnh toát,ngả xuống bất tỉnh…

Đúng lúc,nử Thư ký của nàng mở cửa bước vào,thấy Phó Chủ tịch ngất xỉu nằm trên nền nhà,nàng hốt hoãng kêu lên:

-Người đâu…Chủ tịch Thảo xỉu rồi….mau kêu xe cứu thương…

Trong lúc nầy Đức bấm số gọi Vân…

-A lô…hôm nay rãnh à?

-Rảnh thì không rảnh đâu…nhưng có chuyện nầy tôi nhất định phải nói…ngày mai tôi sẻ khiếu nại với Tỉnh ủy về khả năng làm việc của ủy Ban nhân dân các người…Tôi không để yên đâu…

Vân chưa kịp hiểu đầu hiểu đuôi thì Đức đã cúp máy…

Vân sửng sốt,ngẩn ra…có chuyện lớn gì vậy?nàng bấm số gọi lại nhưng chỉ nghe “Chủ máy đã tắc máy…vui lòng gọi lại sau”

Chỉ nói vậy thôi…Đức cúp máy xong….mĩm cười…Bàn cờ đã bày ra rồi các người chơi đi…

Nhìn đồng hồ…gần 5 giờ rồi,tắm rửa một cái ngủ một giấc chuẩn bị cho tối nay trước nhất là hẹn hò với người đẹp Ngân…sau đó tới nhà Nhung làm gian phu…

Chưa đến 5 giờ,chưa phải là giờ cao điểm nên chỉ lác đác vài người khách đến dùng cơm.Các nhân viên thấy Đức gật đầu chào…Đức gật đầu mĩm cười chào lại rồi bước lên lầu…

Thu đang nằm trên giường đọc tạp chí,giờ nầy khách chưa đông nên muốn lợi dụng thời gian nghỉ ngơi một chút,nghe tiếng mở cửa liền ngồi lên…Nếu không phải bé Trúc thì còn ai trồng khoai đất nầy…Một khuông mặt ‘dâm dê’ nhìn nàng nhe răng cười…

Trong phòng nên Thu không mặt áo ngực,cặp vú căn cứng ẩn hiện dưới làn vải saten mỏng…hai đầu vú hồng hồng trông thật mê người….Thu ngày càng hấp dẩn…từ khuông mặt tới dáng người…không ai nghỉ nàng đã bốn mốt rồi…

Thấy Đức đứng nhìn mình nhe răng cười,hai mắt ‘dâm dê’ của nó dính lên người mình một cách thèm khát…Thu trong lòng hớn hở,nàng không phải vì nó mà ăn mặc như vậy sao?…nhưng ngoài miệng thì gắt:

-Làm gì nhìn dử vậy?có gì không ổn sao?

-Không..cô không có gì không ổn nhưng Đức thì thật là không ổn…

-hà…có gì không ổn?bệnh hả?giọng Thu yêu thương đầy lo lắng…

-hahaha..Đức ôm Thu rù rì….không biết nó nói cái gì mà hai má nàng đỏ lên liếc nhìn phía dưới thấy đủng quần đang phồng lên…”Cái tên nầy…lúc nào cũng vậy hết”..chưa kịp nói thêm thì hai bàn tay tên kia một tay luồn lên trên tay kia luồn phía dưới xoa bóp loạn xạ.

Đức đẩy Thu nằm xuống,kéo cả quần ngoài và quần lót xuống…Mặt Thu đỏ rực,hai mắt nhắm nghiền trong khi Đức đang chiêm ngưỡng tác phẫm của mình…Tuần trước,chính nó đã cắt tỉa nên đám lông đen mượt trước mắt rất chỉnh tề,trông thật xinh xắn…Khi nãy rù rì bên tai Thu là muốn kiễm tra…sẻ cắt tỉa nếu cần…Thu là người đầu tiên Đức thử nghiệm ‘tay nghề’ của mình…sau đó sẻ thực hành với Tâm,Yến…Nancy là ‘Bạch hổ tinh’ dĩ nhiên là không được rồi…Những người khác tuy muốn lắm nhưng không dám…bỗng nhiên thắy lông lồn vợ mình được tĩa gọn ,là chồng mà không phải mình làm..vậy là lại ông con ở bụi nầy rồi…

4.5
2
votes
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận