Lần đầu tiên..Thu ngượng lắm kiên quyết không chịu nhưng nó cứ lãi nhãi năn nỉ ỉ ôi…cuối cùng nàng cũng siêu lòng…những kiểu làm tình kiểu nào cũng đã chiều nó…vậy thì cứ để nó cắt tỉa chổ đó đi thôi…

-Coi…coi chừng bé Trúc vào…Thu thì thào…tay Đức cầm cây kéo nhỏ mân mê chùm lông,cắt tỉa khiến Thu xốn xang,miệng nói coi chừng Bé Trúc nhưng tay nàng lần mò kéo khóa quần Đức xuống ,luồn tay vào nắm cặc Đức vuốt ve…

Trước đây,những lần đẩu trần truồng nằm cho Đức chơi mình..Thu rất hổ thẹn,ngượng ngịu nghỉ mình đã từng coi nó như con cháu…bây giờ trái lại những ý nghỉ đó lại làm nàng kích thích hơn nên ngày càng chủ động hơn…Thu cãm thấy nàng ngày càng táo bạo hơn…kiểu truyền thống ‘nam trên nử dưới’ đã xưa rồi…Thu bây giờ ‘cưởi ngựa’ đi đường xa ‘vạn dậm’…và nghệ thuật bú liếm thì không cần Đức phải ‘chỉ đạo’ nửa…

Đức buông Thu ra đi vào nhà tắm…Thu đã không còn sức lực,nằm trên giường nguýt nó…nàng còn phải xuống dưới trông coi nhà hàng tới khuya…còn nó thì chuẩn bị đi xả giao…thiệt là không công bằng mà…

*

* *

Tuy đã dọn vào văn phòng dành cho Phó Bí thư được một tháng rồi nhưng thỉnh thoãng Việt vẩn nhìn quanh văn phòng của mình lấy làm đắc ý…Bây giờ lảo đã là Phó Bí thư Thành ủy…Nhân vật số 3 của Thành phố…quyền lực so với lúc còn làm Chánh văn phòng thật là một trời một vực…Có điều lảo hơi bực bội..đã mấy lần điện thoại cho Ngọc gạ đụ nhưng Ngọc luôn phớt lờ khiến lảo thiếu hơi lồn,khí tồn tại nảo…lúc nào cũng thấy dục hỏa công tâm…’Được thôi…đã như vậy thì đường ai nấy đi…hiện nay với địa vị Phó Bí thư của mình…còn sợ không có đàn bà sao?’

Đang suy nghỉ ,điện thoại trên bàn vang lên…Việt liền bắt máy…là thư ký của lảo gọi vào…

-Thư Bí thư…có cô Liên… xin vào gặp….

-Ừm..cho cô ấy vào đi…

Khoảng chừng 2 phút sau,có tiếng gỏ cửa rồi cửa mở…Cô thư ký mở cửa cùng Liên bước vào…

-Được rồi..cô ra ngoài đi…Việt khoát tay bảo thư ký ra ngoài…biểu hiện phong phạm của 1 lãnh đạo…

-Cậu à..thiệt là có phong thái của lãnh đạo đó nha…

Chờ cánh cửa hoàn toàn đóng lại Liên buông lời nịnh bợ cậu mình…hôm nay nàng đã là Chánh văn phòng bên ủy ban…cũng là do Việt đề bạt bởi vậy Liên rất biết ơn người cậu nầy…thầm nghỉ kiên quyết bám sát Việt…tương lai Việt thăng quan cao hơn thì nàng cũng có nhiều chổ tốt…

Việt mĩm cười đắc ý trước lời nịnh bợ của đứa cháu gái…hôm nay đã khác xưa,chức vụ Chánh văn phòng ủy ban đâu phải tầm thường nên Liên ăn mặc rất chãi chuốt,mái tóc dài được chãy kỷ lưỡng,bộ đồ trắng OF khiến Liên trông đẹp hẳn lên…Việt cũng ngẩn ngơ trước sự thay đổi của đứa cháu…

-Hôm nay cháu cũng không tầm thường..suýt chút nửa cậu cũng nhìn không ra…đẹp lắm…

Liên thích thú hãnh diện…hôm nay ai cũng khen nàng đẹp…Có thế chứ…bây giờ nàng là Chánh văn Phòng ủy ban nhân dân thành phố…không còn là cán bộ quèn nửa…từ bửa được lên chức,như là cá vượt vủ môn hóa rồng…ai cũng nhìn nàng với cặp mắt nể nang…cãm giác thật tuyệt…

-Sao hả?làm việc có thuận lợi không?có khó khăn gì không?Việt ân cần hỏi.

-Thuận lợi…có gì khó khăn chứ?có ai dám không nể mặt Phó Bí thư?Liên lại được dịp vuốt đuôi ngựa…khiến Việt thấy vô cùng thoãi mái cười hahaha.

-Thôi đừng có ngồi đó mà vuốt đuôi ngựa…nói đi tìm cậu có chuyện gì?

-Không có gì…lâu lắm rồi muốn mời cậu đi ăn cậu luôn bận quá mà…hôm nay cháu ghé tạt qua cầu may thôi ,cậu có rãnh không?coi như là cãm ơn cậu đã nâng đở cháu í mà…Liên hóm hỉnh nhanh nhẩu trả lời,vô tình ưởn ngực lên..bộ ngực no tròn căn cứng khiến Việt ngây ngốc..ánh mắt dán vào như si như dại…gần cả tháng rồi,chưa thấy hình dáng cái lồn nào hết nên lảo đang trong tình trạng khí tồn tại nảo,ánh mắt đờ đẩn …lòng dâm nổi lên…khẻ nuốt nước bọt…Việt năm nay 42,hơn Liên chỉ nửa con giáp nên hai cậu cháu thường rất thân nhau…đây là lần đầu tiên Việt có ý nghỉ xằng bậy loạn luân với cháu gái…

Liên cũng bắt gặp ánh mắt không bình thường của cậu mình….mặt Liên đỏ lên…nàng thấy rỏ ràng cậu mình nhìn ngực mình si dại rồi nuốt nước bọt…không hiểu sao Liên lại thấy thích thú…

Thình lình tiếng di động vang lên…Việt giựt mình trở về hiện thực…liếc nhìn màn hình… lảo cười giả lả:”là cô Quyên…”

-A lô…chào cô…có chuyện gì sao?

-Bí thư..tôi có chuyện muốn báo cáo với ông…giọng Quyên có vẻ hấp tấp…

-Là chuyện gì…nói đi…

Liên ngồi trước bàn của Việt…nàng không biết Quyên nói gì nhưng thấy sắc mặt cậu mình nghiêm trọng…

-Chính Trần Đức nhờ cô gọi cho tôi?

-Ừm..biết rồi…cám ơn…

Cúp di động…Việt trầm tư suy nghỉ…đây là chuyện lớn đây…nhưng tại sao hắn lại không trực tiếp gọi cho mình hoặc Chủ tịch Vân hay Phó Chủ tịch Thảo?tại sao phải đợi ngày mai mới ‘quậy’ tung lên mà không phải bây giờ?thiệt là khó hiểu a…Một lúc khá lâu sau,hình như đã nhìn thấu vấn đề,Việt mĩm cười gật gù với vẻ đắc ý..nhìn Quyên cười nói:

-Có một cơ hội cho cháu lập công với Chủ tịch Vân…có muốn không hả?

Hai mắt Liên sáng lên…là Chánh văn phòng của Ủy ban nhân dân,Chủ tịch Vân là thượng cấp trực tiếp của nàng,hiện nay Liên cần nhất là sự tán thưởng của Chủ tịch Vân…nếu được lập công thì còn gì bằng?tuy nàng được cậu nàng là Phó Bí thư đề bạt nhưng cũng phải chứng tỏ mình là người có năng lực trong công tác mới được,nếu không thì khó mà ngồi vửng vàng…

-Thiệt?là chuyện gì?nói đi cậu…mời cậu ăn cơm …

-Ăn cơm thôi à?Việt nhìn đứa cháu gái xinh đẹp trêu,tâm tình Việt lúc nầy rất vui vẻ,lảo nghỉ Đức hình như có gì bất mản nên muốn ‘gỏ’ mấy người kia một chút,ý đồ là muốn lảo ‘rung chuông báo động’ đây mà…mấy người kia khi nhận được tin nầy còn không sợ vở mật,té đái hay sao khi biết được ‘chổ dựa’ của họ không hài lòng?…

-Cháu báo cáo cho Chủ tịch Vân như vầy…Lảo kề tai Liên nói nhỏ như sợ ai nghe mặc dù trong văn phòng chỉ có hai cậu cháu…mùi hương thơm trên người nàng thoang thoãng bay lên mủi khiến cặc lảo rục rịch…Việt nuốt nước bọt.Lòng tà dâm nổi lên…một bàn tay ‘vô tình’ rơi xuống đùi Liên…

Việt vừa nói vừa giải thích sự ‘huyền diệu’ trong câu chuyện,tuy không phải là ‘cáo già’ trên chính trường nhưng Liên cũng nhìn thấy lợi ích trong câu chuyện nầy…theo lời cậu nói…nếu bây giờ mình đem những gì biết được mà hướng về Chủ tịch Vân báo cáo…như vấy là công lớn nha…

Bổng Liên nhận thức bàn tay của cậu đang ở trên đùi mình…hai má nàng nóng bừng lên…cúi gầm mặt xuống…rồi một làn hơi thở ấm áp phà ngay vào sau gáy…Liên cãm giác cậu nàng càng lúc càng bạo gan hơn…tay đang xâm lấn những nơi mà chỉ có chồng nàng mới có quyền…

-Cậu….cậu làm gì vậy…Liên lí nhí..không có ý ngăn chận hai bàn tay ’xâm lượt’ của Việt…lúc nầy rỏ ràng là đang sờ soạn nàng…cả trên lẩn dưới…mặc dù chỉ là bên ngoài.

-Liên…cháu…cho cậu…Liên không nói thì thôi,đã nói ra rồi mà không có cử chỉ phản kháng khiến Việt mừng rở…lửa dục công tâm,lảo không ngần ngừ nửa,quỳ ngay trước ghế Liên đang ngồi nhanh chóng úp mặt vào đùi nàng hít lấy hít để….

-Cậu …không được…đây là văn phòng…con sợ…Liên nhìn ra cửa…nàng sợ có ai bước vào thì là đại họa lâm đầu…

Lời nói nầy khiến Việt mừng run lên…nơi đây không được vậy có nghỉa là chổ khác thì được?Lảo hấp tấp nói:

-Vậy…cháu gọi cho Chủ tịch Vân đi…xong mình đi ăn cơm…khuya…khuya về được không?

-Không có gì…Liên nguýt cậu mình…nếu là trước kia Liên chưa chắc để Việt đụng tới người nàng nhưng từ khi được đề bạt chức Chánh văn phòng,sự thay đổi có thể nói là nghiêng trời lệch đất…

Uy tín của Liên trong gia đình chồng tăng vùn vụt…Ba mẹ chồng và các chị em dâu trước kia thường hay nói chuyện ‘bóp chát’ với Liên,nay thái độ thay đổi 180 độ…rất khiêm nhường và kính cẩn rỏ rệt…nguyên do rất dể hiểu:

Gia đình bên chồng đại đa số là người buôn bán,tuy không phải là đại gia nhưng cơ sở cũng khá huy mô vì vậy mổi lần thấy Cục phó,Phó trưởng phòng các cơ quan thì thường hay cúi đầu làm người,nịnh nọt đủ mọi chuyện…bây giờ nhìn thấy những người họ ‘sợ sệt e dè khép nép’ lại ‘khiêm nhường thân thiết’ với Liên…thử hỏi làm sao họ không thay đổi thái độ cho được?Còn nửa..những giấy tờ ‘không hợp lệ’ trước kia nay lại được ‘thông qua’ rồi đem đến tận nhà…thái độ vô cùng ‘thân thiết’…Có người còn nói:” ây da….đâu có biết là người nhà của Chánh văn phòng Liên chứ…hóa ra là người một nhà…”

Tại nhà Liên,trước đây chẵng ai đến thăm hỏi…nay khách bắt đầu tới lui…vô cùng thân thiết…”Chánh văn phòng à….nhờ chị nói dùm một tiếng với Cục trưởng Cục vệ sinh giúp nhà em…

Thế thôi…đại khái là thế…lại kèm theo những phong bì dầy cộm…hoặc những hộp quà xa xỉ mà trước kia Liên không bao giờ nghỉ tới tự mua để dùng,ngày nay lại có người tặng tới tay.

Tuy nhà không cần tiền nhưng cũng làm Liên hoa mắt lên…bắt đầu thích cãm giác của quyền lực…người đã mang lại cho nàng quyền lực là Việt…cậu nàng bây giờ đang mò mẫm sờ soạn trên người nàng…

Đầu óc Liên xoay chuyển nhanh chóng…hình ảnh bà mợ quê mùa,ủn ỉnh hiện lên trong đầu.Liên mĩm cười…quyền lực là trên hết…thời thế thế thời là thế đấy…thôi thì cho cậu mình toại nguyện vậy.

Lòng đã quyết định cho Việt đụ…chuyện nầy chỉ có Việt biết,nàng biết và trời biết…từ nay nếu cậu thăng cao thì mình cũng được nhờ…nước lên thì thuyền lên…

Liên lấy di động gói cho Vân..báo cáo…nàng lập lại không sót những gì Việt vừa nói…trong lúc đó hai tay Việt không ngừng mò mẫm khắp người nàng,được Liên bật ‘đèn xanh’ Việt không cần e dè nửa,hai tay lòn dưới lớp vãi tấn công mãnh liệt… khiến Liên vừa ‘báo cáo’ vừa xốn xang,người nóng lên…

Nghỉ sắp được đụ cháu gái mình…Việt lòng xốn xang kích động…Điều lảo không ngờ là vừa tắt di động xong,Liên ngước lên nhìn cậu mình,nguýt lảo bàn tay nắm khóa quần Việt kéo xuống,cặc Việt hùng dủng chỉa ra ngoài…

Việt nhắm mắt rên rỉ…đầu cặc lảo được bao phủ bởi một vùng không gian ẩm ướt vô cùng ấm áp…

Liên đâu phải là gái mới lớn,kinh nghiệm giường chiếu cũng rất phong phú…biết cậu mình thèm khát nàng liền quyết định táo bạo,đã quyết định cho cậu đụ rồi thì ngại gì không làm cậu mê mình?như vậy dễ dàng ‘sai khiến’ cậu mình hơn…

Càng nghỉ càng hứng chí…đầu lưởi liếm quanh đầu cặc rồi nút mạnh…tay xoa xoa bìu dái,miệng ngậm sâu vào rồi nhả ra…tốc độ nhanh dần…

*

* *

2
1
vote
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận